KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 615

"Cá Vàng Nhỏ, lại đây."

Từ Kính Dư liếc nhìn Ngô Khởi, bỗng nhiên kêu cô.

Ứng Hoan xem nhẹ cái biệt danh Cá Vàng Nhỏ này, đi đến trước mặt

anh, "Làm sao vậy?"

Từ Kính Dư bỗng nhiên khom lưng ôm cô, cười nhẹ bên ta cô: "Ôm

tôi trước."

Ngày mai cả đội ở bên nhau, có lẽ không có cơ hội.

Ứng Hoan đỏ mặt, đầu hơi nhúc nhích, chóp mũi cọ nhẹ vào lồng

ngực anh, hô hấp đều là hơi thở của anh, tim cô đập rất nhanh, dư quang
thấy Ngô Khởi đang ở hành lang nhìn bọn họ chằm chằm, lại xoay người
làm bộ không nhìn thấy, nhưng vẫn không đi.

Ứng Hoan cảm thấy quẫn bách mà đẩy anh ra, nhỏ giọng hỏi: "Được

sao?"

Từ Kính Dư cười nhẹ, buông cô ra.

Ứng Hoan vội nhảy ra chỗ khác, đi đến cửa phòng mình, Từ Kính Dư

lấy di động ra, kêu cô dừng lại, "Từ Từ."

Cô quay đầu, nhìn Ngô Khởi, thúc giục nói: "Làm gì nữa?"

Từ Kính Dư mở máy ảnh, dựa vào cửa phòng cười có chút lưu manh,

hướng cô nâng nâng cằm: "Tới, lại cho tôi trái tim, ngày đó không chụp
được, tôi hối hận rất lâu."

Ứng Hoan: "..."

Cô lại nghĩ tới ngày đó mình ngốc nghếch chạy về cho anh trái tim,

vừa ngốc vừa xúc động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.