trắng, tóc dài hơi rối xõa tung trên vai, trắng nõn sạch sẽ, đôi mắt rất sáng,
chính là miệng có chút kỳ quái...
Nhưng mà, vẫn rất xinh đẹp.
Hắc hắc mà cười: "Cô gái, cô tìm ai?"
Thạch Lỗi hướng Từ Kính Dư nháy mắt: Lại có con gái theo đến tận
câu lạc bộ để tìm cậu? Cậu cũng thật mẹ nó trêu chọc người.
Từ Kính Dư mặc kệ anh ta, dựa lên thiết bị luyện tập, ánh mắt dừng lại
trên khuôn mặt cô, không chút để ý cười: "Tìm tôi?"
Ứng Hoan gật gật đầu: "Phải."
"Nói đi, có chuyện gì?"
Từ Kính Dư cầm bình nước lên, không biết tại sao cô lại ở chỗ này, lại
càng không biết cô tìm anh có việc gì, có chút tò mò.
Ưngs Hoan nhấp nhấp môi, tốc độ nói có chút nhanh: "Cái kia, Chu
Bách hạo, tôi có chuyện muốn nhờ anh..."
"Từ từ." Từ Kính Dư uống nước, đôi mắt liếc sang, buông bình nước
xuống, đannhs gãy lời cô nói, "Trước tôi muốn sửa đúng một việc, tên tôi
không phải Chu Bách Hạo."
"A?"
Ứng Hoan ngốc, phản ứng đầu tiên chính là bản thân lại nhận sai
người?
Thạch Lỗi vẻ mặt mông lung nhìn cô, mở miệng nói: "Cô gọi cậu ấy là
gì? Chu Bách Hạo?"