KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 669

Ứng Giai Khê nhìn cô, thở dài trong lòng, cô gái vừa mới yêu đương

đều thấy đối phương cái gì cũng tốt, lúc này tuyệt không chấp nhận người
khác nói không tốt về đối phương. Cô cười cười: "Được, không nói cậu ấy,
về sau có cơ hội thì để chị gặp cậu ấy xem sao."

Ứng Hoan gật đầu: "Vâng."

Ứng Giai Khê hướng ngoài cửa nhìn thoáng qua, Ứng Trì ngồi ở trên

sô pha, đang nói với mấy trưởng bối về khoảng thời gian trước thi đấu.
Thiếu niên chí khí tràn đầy, hưng phấn đường hoàng, nói đến việc thi đấu
của mình đôi mắt như phát sáng, chỉ nhìn thôi liền cảm thấy không đành
lòng.

"Khoảng thời gian trước, chú đã tìm chị và ba, chú bị bệnh đã nhiều

năm, mấy năm nay chắc em cũng đã hiểu rõ nhiễm trùng đường tiểu là như
thế nào, có người thẩm tách có thể kiên trì mười mấy năm, có người một
hai năm liền không được. Chú kiên trì mấy năm, thân thể cũng dần dần
không tốt, bọn họ khẳng định không nói cho các em, bọn họ đều như vậy,
chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu......" Ứng Giai Khê nhìn Ứng
Hoan, Ứng Hoan nhấp môi, đôi mắt đã ửng đỏ, "Chị biết em hiểu chuyện
hơn Ứng Trì, có chuyện gì thì em có thể dỗ nó, nó nghe lời em. Cho nên chị
nói cho em trước, lúc đó chú hỏi ba chị, nếu lúc giải phẫu cần một quả thận
thì ba chị có cho được không, ba chị chưa trả lời, nhưng chị muốn nói trước
với em, không được, thân thể ba chị cũng không tốt, nếu mất một quả thận
thì giống như muốn mạng của ba vậy."

Ứng Hoan cúi đầu, tiếng nói rất thấp, âm thanh nghẹn lại: "Em biết,

đều biết."

Cô chỉ rất đau lòng, đau lòng Ứng Trì.

Nếu có thể, cô thật sự hi vọng người có thể cho thận là cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.