Từ Kính Dư lười nhác mà nói: "Trước kia không tưởng tượng qua."
Anh thật sự không tưởng tượng qua, cũng không giống nam sinh khác,
nói về sau muốn tìm người bạn gái như thế nào.
Cái gọi là bạn gái lý tưởng này vốn dĩ đã hư ảo, tưởng tượng không ra,
chỉ có thật sự gặp, hình tượng bạn gái kia mới có thể chậm rãi hình thành
cụ thể ——
Cô gái mà anh thích, chính là cô gái giống như Ứng Tiểu Hoan.
Từ Kính Dư nhìn cô, đôi mắt đen sâu thẳm.
Đôi mắt Ứng Hoan thật xinh đẹp, linh khí mười phần, ngũ quan tú lệ,
làn da là trắng nõn non mịn hiếm thấy, tóc mềm mại đen nhánh, dài đến eo,
đuôi tóc hơi cuốn, thân thể tinh tế mềm mại.
Với anh mà nói.
Hết thảy đều vừa vặn.
Từ Kính Dư đè cái gáy của cô, ôm chặt eo cô rồi cúi đầu xuống, thấp
giọng nói:
"Người anh thích giống em."
Anh nói xong, liền hôn lên môi cô.
Ứng Hoan ngã vào trong lồng ngực anh, đôi mắt chớp chớp, thẳng đến
khi đầu lưỡi của anh đẩy môi cô ra, cô mới cuống quít nhắm mắt lại
Cô muốn đem nụ hôn này trở thành nụ hôn đầu tiên.
Từ Kính Dư cắn môi cô, thấp thấp mà nói: "Há miệng, không có niềng
răng, trốn cái gì?"