Ứng Hoan còn muốn tiếp tục dỗ, di động liền vang lên.
Chung Vi Vi gọi tới, cô ấy có chút nôn nóng hỏi: "Cậu đang ở đâu?"
"Ở câu lạc bộ, làm sao vậy?"
"Có người đã đưa tin tức của cậu lên mạng, tất cả mọi người đều biết
lớp và phòng ngủ của cậu, thật sự bị tức chết rồi! Cậu không biết, vừa rồi
chúng ta phải mở cửa phòng ngủ rất nhiều lần, có tiếp thị hàng hóa, có
kiểm tra phòng ngủ, có gõ sai phòng...... Đều là muốn đến xem cậu."
Chung Vi Vi thật sự tức giận, "Cũng không biết ai thiếu đạo đức như vậy,
nếu là bạn học cùng lớp...... Hoặc là, người trong phòng ngủ của chúng ta,
liền không cần khách khí."
Chung Vi Vi và Lâm Tư Vũ nghĩ giống nhau, đều hoài nghi Khương
Manh.
Ứng Hoan cũng không trở mặt với ai, ngoại trừ Khương Manh, các cô
thật sự không thể nghĩ được người khác.
Trừ phi, mấy fans nữ của Từ Kính Dư có người nhận ra Ứng Hoan,
nhưng ảnh chụp thì sao? Những ảnh chụp đó ngoại trừ bạn cùng lớp và bạn
cùng phòng ra, người khác không có khả năng có, cũng không ai sẽ đi chụp
lén một cô gái đeo niềng răng không quen biết.
Ứng Hoan trầm mặc một chút, cười cười: "Tớ đã tháo niềng răng, lát
nữa sẽ trở về."
Mắt Chung Vi Vi sáng rực lên: "Thật sự? Nhanh như vậy?"
Ứng Hoan cười: "Đúng vậy, trở nên xinh đẹp. Các cậu không cần để
tâm đến những người đó, tùy bọn họ đi.