Ứng Hoan muốn đi thanh toán thì bị Từ Kính Dư đè lại, "Ở chỗ này
chờ."
Ứng Hoan nhỏ giọng nói: "Vẫn là để em đi đi."
Buổi tối ăn cơm là anh trả tiền, đi KTV gọi đồ cũng là anh trả, có lẽ
không dưới một vạn rồi, trong lòng Ứng Hoan cảm thấy tiêu tiền của Từ
Kính Dư như vậy không tốt lắm. Hơn nữa tiền cô làm thêm ở câu lạc bộ
cũng không ít, còn có tiền cô để dành, khẽ cắn môi, vẫn có thể trả.
Từ Kính Dư đại khái biết cô suy nghĩ cái gì, xoa nhẹ gáy cô một chút,
cười nhẹ: "Anh ở chỗ này, sinh nhật em còn để em trả tiền, làm bạn trai em
chỉ để trang trí à?"
"Ở chỗ này chờ anh."
Nói xong, xoay người liền bước đi.
Ứng Hoan có chút buồn bực mà đứng tại chỗ.
Một đám người trước đi ra ngoài, Chung Vi Vi và Lâm Tư Vũ nói phải
đợi cô, Ứng Hoan nghĩ nghĩ, nói: "Các cậu xuống lầu trước đi."
Tài xế cũng uống rượu nên phải gọi xe về, lúc này gọi xe rất khó, chỉ
có thể từng nhóm rời đi.
Ứng Trì đã bị Thạch Lỗi lôi đi, Chung Vi Vi biết cô đang đợi Từ Kính
Dư, cười tủm tỉm nói: "Chúng tớ đi trước, cậu vẫn về phòng ngủ đúng
không?"
Ứng Hoan trừng cô: "Đương nhiên đi trở về."
Lâm Tư Vũ cười: "Chúng tớ đi trước đây."