KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 969

Những băn khoăn và kinh hoảng của cô.

Toàn bộ bị anh đánh mất.

Cả ngày, hai người cơ hồ không ra cửa, buổi tối lại tới nữa một lần,

Ứng Hoan kêu trời khóc đất cũng không thoát được.

Buổi sáng ngày hôm sau, Từ Kính Dư vớt người lên, "Đi bệnh viện

cùng anh."

Ứng Hoan vốn đang mơ hồ, vừa nghe liền bị doạ tỉnh, bắt lấy anh,

khẩn trương hỏi: "Đi bệnh viện làm gì? Anh làm sao vậy?"

"Đi kiểm tra hàm răng."

Đỗ Nhã Hân gọi điện thoại thúc giục anh.

Ứng Hoan nhẹ nhàng thở ra: "À......"

Hai người đến bệnh viện vào buổi chiều, Ứng Hoan đã lâu không gặp

Đỗ Nhã Hân, ngày hôm qua lại cùng Từ Kính Dư phát sinh chuyện kia nên
luôn cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Từ Kính Dư da mặt luôn luôn dày, anh nắm tay cô đi vào.

Đỗ Nhã Hân đứng ở bên ngoài, thấy bọn họ tới thì ôn nhu cười cười:

"Tới rồi, Tiểu Hoan đã lâu không gặp."

Ứng Hoan thuận theo mà gọi một tiếng: "Cô."

Đỗ Nhã Hân cười, duỗi tay sờ sờ mái tóc mềm mại của cô, nhìn về

phía Từ Kính Dư, thúc giục nói: "Mau đi kiểm tra hàm răng."

Từ Kính Dư: "Vâng."

Anh nhìn về phía Ứng Hoan, "Em vào phòng chờ anh?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.