KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 982

Ứng Hoan nhíu mày: "Anh bắt nạt em."

"Có thể ăn cơm rồi."

Đỗ Nhã Hân một lần nữa bưng cá ra, nhìn thoáng qua phòng khách.

Ứng Hoan vội đứng lên, "Vâng."

Cô không hề phản ứng lại Từ Kính Dư, đi đến phòng bếp muốn giúp,

lại bị Đỗ Nhã Hân tống cổ ra ngoài, "Phỏng tay, cháu đi ngồi đi, không cần
cháu giúp đâu."

Ứng Hoan mặt ửng đỏ, cô cảm thấy Đỗ Nhã Hân giống như đối xử với

cô quá tốt, cô lấy bát xuống, giải thích: "Không đâu ạ, cháu ở nhà cũng làm
cơm."

Đỗ Nhã Hân cười tủm tỉm nhìn cô: "Cháu còn nấu cơm sao, hiện tại

con gái biết nấu cơm không nhiều lắm, Từ Kính Dư nhặt được bảo bối rồi."

Ứng Hoan càng ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Làm được nhưng

không phải ăn rất ngon."

Đỗ Nhã Hân nhìn thoáng qua Từ Kính Dư, lại nghĩ đến một ít việc,

nhịn không được mắng câu: "Con đừng có bắt nạt Ứng Hoan."

Từ Kính Dư nhướng mày, nhìn về phía Ứng Hoan, lười biếng nói:

"Con đau cô ấy còn không kịp, sao có thể bắt nạt cô ấy?"

Ứng Hoan: "......"

Cô không biểu mang cơm ra ngoài, trực tiếp đạp lên chân anh, còn

lặng lẽ dùng sức nghiền một chút.

Đừng nói chuyện lung tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.