KHÔNG THỂ THIẾU EM - Trang 32

không được thì bảo người ta đừng mở miệng nữa, lần sau trước khi hẹn hò
cô nào thì nên giao ước rõ nguyên tắc hẹn hò”.

Phương Đông cười: “Nói thì dễ lắm nhưng anh muốn một cô gái

không lên tiếng còn khó hơn lấy một đoạn đường cao tốc đấy”.

Nói xong cả hai đều cười nghiêng ngả.
Uống thêm vài ly nữa, dường như nhớ ra điều gì đó Phương Đông nói:

“Đúng rồi, lần trước thấy anh dẫn theo một cô nhìn được lắm mà, vừa hiền
lành, ít nói, biết rõ cái gì nên nói và không nên nói, chỉ có điều ngoại hình
hơi bình thường một tí, cũng không biết trang điểm nữa”.

Viên Cảnh Thụy gật đầu rồi nói: “Đó là thư ký của tôi”.
Phương Đông ngạc nhiên: “Cô ấy là thư ký của anh? Tôi còn tưởng

là…”.

Viên Cảnh Thụy cười rồi nhìn Phương Đông, Phương Đông tự giác

cầm ly rượu lên uống, rượu và nửa câu nói còn lại cùng trôi xuống bụng.

Lúc chia tay Phương Đông vẫn còn nhung nhớ cô thư ký của Viên

Cảnh Thụy, anh ta cười nửa đùa nửa thật: “Nếu như lần sau tôi thiếu bạn gái
thì mượn thư ký của anh nhé”.

Viên Cảnh Thụy không gật đầu mà cũng chẳng lắc đầu, anh chỉ nói:

“Cái này thì anh phải hỏi cô ấy”.

Rõ ràng là một câu nói rất bình thường nhưng không hiểu sao Phương

Đông cảm thấy lạnh người, lúc ra ngoài quán rượu anh ta còn đưa tay xốc
lại áo khoác.

Trên đường về Viên Cảnh Thụy lại nhớ lại lần đầu anh gặp Đổng Tri

Vy, cảm thấy mới như vừa chớp mắt nhưng tính đi nhẩm lại cũng đã hơn
nửa năm trôi qua.

Lúc đó Đổng Tri Vy mới vào làm ở Thành Phương, chức vụ cũng thấp,

cô làm việc ở bộ phận bán hàng ở ngoại ô thành phố xa xôi, ngay cả cánh
cửa tổng công ty cô cũng chưa từng bước qua.

Về lý mà nói anh không thể có cơ hội gặp cô được, nhưng mùa xuân

năm ngoái đột nhiên anh lại nổi hứng một mình lái xe tới các bộ phận chi
nhánh xem xét tình hình, và anh đã gặp cô như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.