KHÔNG THỊT KHÔNG VUI - Trang 95

Tôi vừa nói, vừa vươn tay về phía háng của hắn thăm dò, nhưng Lý Bồi

Cổ lại kịp thời bắt được tay của tôi, tiếp tục mỉm cười, làm như gió xuân:
"Anh không sao, thật."

Sau khi nói xong lại bổ sung: "Em nên có lòng tin đối với chất lượng

của anh."

Tôi không mất hy vong chút nào, tay hơi thêm sức, hướng dưa chuột đi

tới đi tới đi tới vào, vừa tiếp tục rất ngu rất khờ dại cười: "Không thể chỉ nói
như vậy, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, có sao không, phải lấy ra xem
mới biết được."

Người đang trạng thái cầm thú thì sẽ bộc phát ra tiềm lực rất lớn, tựa

như trạng thái hiện của tôi, Tinh, Khí, Thần, cũng từ từ kéo tới, hơi sức kia
lớn đến khiến cho Lý Bồi Cố có chút không chịu nổi.

Mắt thấy tay của tôi sắp chạm được vào nơi trọng điểm thì Lý Bồi Cổ

chợt cúi đầu, dùng đôi môi chà nhẹ qua môi của tôi.

Môi của hắn, nhu hòa, hơi có chút ươn ướt, có cổ hơi thở thanh nhã .

Mặc dù chỉ tiếp xúc 0. 1 giây, nhưng như thế đã đủ làm cho tôi điên đảo,

mơ màng đến mức toilet nằm ở đâu cũng không tim được.

"Anh rất khỏe, thật." Lý Bồi Cổ ép tôi vào vách tường, nắm giữ quyền

chủ động lần nữa.

Dù sao đã rơi vào thế hạ phong, tiếp tục hy vọng cũng uổng công, tôi

khôi phục lại sự bình tỉnh vẻ mặt nghiêm túc hỏi: "Sao anh lại vào đây?"

"Nghe nói mới vừa em và dì Bích bị ám sát, anh đến xem em có bị gì

không." Lý Bồi Cổ duỗi ngón tay ra, vút nhẹ lên chóp mụi của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.