KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 63

Chương 3

YUM

Lên năm thứ hai, bắt đầu cảm thấy áp lực của việc viết luận văn.

Nhưng tôi với Vỹ Đình ở bên nhau, hoàn toàn không bị ảnh hưởng,

bóng chày vẫn đánh mỗi thứ Ba hàng tuần.

Chúng tôi học cùng trường, lại đều trọ gần trường, ở bên nhau là chuyện

không thể tự nhiên hơn. Ngược lại nếu một trong hai người có chuyện như
phải nộp báo cáo gấp, mới cố tình chọn cách ở một mình.

Tôi biết Liễu Vỹ Đình thích lãng mạn, vì thế dùng hết các phương thức

lãng mạn mình biết đối xử với nàng.

Nhưng chỉ cần tôi ý thức được là mình đang làm một chuyện “lãng

mạn”, thể nào cũng xảy ra chuyện.

Ví dụ, tôi giấu một bông hồng trong tay áo, định bất ngờ hoá phép khiến

nàng kinh ngạc, thì hoa bị đè nát, còn tay tôi bị gai đâm chi chít.

Cùng che ô đi dạo dưới mưa, nhưng gió mạnh quá làm ô xoè hoa, cả

người ướt như chuột lột.

Đêm đông đi ngắm sao trên núi, tôi cởi áo khoác, tôi và nàng mỗi người

khoác một bên tay áo tránh rét, nhưng áo khoác bé quá, chúng tôi rúc vào
đến ngột ngạt, muốn cởi ra lại làm rách cả tay áo.

Tôi mua một cái bánh kem mừng sinh nhật nàng, nhưng tủ lạnh không

đủ lạnh, bánh kem tan cả ra. Trên mặt bánh dùng bơ viết chữ Vỹ Đình khả
ái
, nhưng chữ ái bị nhoè, trông như Vỹ Đình khả ố.

Tối ngày Valentine tôi dắt nàng đến một nhà hàng trông rất sang trọng

để ăn cơm, phục vụ bảo: “Chúng tôi hết chỗ rồi. Xin hỏi đã đặt trước chưa
ạ?”

“Còn phải đặt chỗ nữa à?” Tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.