KHỔNG TƯỚC RỪNG SÂU - Trang 271

Có lẽ giống như Martini tiên sinh, cảm thấy anh ta và mình có duyên

với nhau nên kể cho tôi nghe câu chuyện của anh ta, tôi cũng cảm thấy anh
chàng nhà văn trẻ này có duyên với mình.

“Có muốn nghe câu chuyện về lá thư kia không?” Tôi chỉ lên trên

tường.

“Cầu còn không được.” Anh ta nói.

Tôi mời anh ta ngồi, sau đó kể cho anh ta nghe câu chuyện của tôi.

Mặc dù anh ta nghe một cách rất hứng thú, nhưng từ đầu đến cuối đều

không xen vào.

“Hai năm sau, anh sẽ về Đài Loan chứ?” Nghe xong, anh ta hỏi.

“Cho dù tổng thống Bush có quỳ xuống cầu xin tôi, thậm chí ôm chân

tôi, tôi vẫn sẽ trở về.”

“Là vì Lý San Lam sao?”

“Phải.” Tôi gật đầu.

“Có phải bởi vì cô ấy đã trở thành tảng đá bên phải của anh?”

“Không chỉ là như vậy.”

“Hả?”

“Lý do tôi chọn khổng tước là bởi vì nếu như không chọn khổng tước,

nó sẽ không sống nữa. Nhưng tôi cũng là một con khổng tước, nếu Lý San
Lam không chọn tôi, tôi cũng không sống nổi.”

Anh ta trầm ngâm hồi lâu rồi mới mở miệng nói:

“Tôi tin Lý San Lam nhất định sẽ quay trở lại nơi này.”

“Tại sao?”

“Bởi vì cô ấy biết anh cũng sẽ quay lại đây.”

Tôi cười, cảm thấy anh chàng nhà văn hạng ba này có một cảm giác

thân thiết khó tả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.