KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 203

- Đúng thế, nhưng bây giờ ba hủy bỏ quyết định ấy.

- Tại sao vậy ạ?

- Bởi vì chúng ta còn ít tiền. Đi Pari sao được, sắp sang tháng tám rồi,

bác Tachyana Ivanôpna viết thư bảo rằng ở trường Faigơ, từ mùng một đã
bắt đầu thi tuyển sinh mùa thu, còn con với Pavlik chơi rông khá nhiều rồi,
đã đến lúc phải ôn lại một số môn trước khi bước vào năm học. Nói vắn tắt,
thế là đủ rồi! Cái gì cũng nên vừa phải thôi!

- Ba ơi, chắc ba nói đùa đấy thôi! - Pêchya năn nỉ.

- Ba đã bảo rồi mà! - ông bố lầm bầm.

Thấy bố lại nói bằng giọng bình thường, Pêchya cố gắng một lần nữa,

may làm cho ông bố đổi ý.

- Nhưng ba đã hứa, mà bây giờ lại không giữ lời, thì chẳng đứng đắn

chút nào, - Pêchya nói một cách luông tuồng, và khá xấc xược.

- Sao con dám nói với ba bằng cái giọng như thế! Im! Thằng bé kia! -

Vaxili Pêtrôvits quát lên và vồ lấy hai vai thằng bé, toan lắc nó một mẻ ra
trò, nhưng có lẽ ông sực nhớ ra rằng mình đang ở nước ngoài, ông chỉ lắc
một cái thật nhanh, sau đó cả ba bố con đều cảm thấy hết sức thoải mái: tạ
ơn Chúa, vấn đề đã được giải quyết dứt khoát, không cần đi du lịch nữa, mà
sẽ đáp tàu qua Viên về Ôđexxa thân yêu.

Mãi đến giờ cả ba bố con mới hiểu rằng họ mệt vô chừng và thực ra đã

từ lâu họ chán ngấy cái trò lắc lư không ngừng trong các đoàn xe hỏa, ngủ
đêm trong khách sạn, mua bưu thiếp, chạy qua các phòng triển lãm tranh,
nói tiếng Pháp, không ăn xúp bắp cải và varennikai

38

mà ăn thứ xúp Thụy

Sĩ cầu kỳ và những miếng thịt rán cứng queo, lát mỏng với rau chua.

Họ muốn tắm biển, ăn dưa hấu tẩm đường, uống nước trong ấm

xamôva đang sôi với mứt dâu tây, ăn bánh khô nóng giòn phiết bơ tươi ướp
lạnh, và trên miếng bánh bơ tan ra nom thật ngon lành.

Tóm lại, họ thiết tha mong về nhà. Hôm sau họ đã lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.