KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 221

- Đồ ngốc! - Giênka đáp lại. - Mày có biết đây là diều gì không? Bố

tao mua ở hiệu Kônpaktsi, phố Ekaterina, những một rúp bốn mươi lăm
côpêch cơ đấy!

- Bố mày biết quái gì về diều!

- Này, đừng có động đến bố tao, không có tao cho một cú vào sống

mũi, hộc máu ra bây giờ.

- Muốn gì thì gì cũng không bay nổi đâu, nó không có đuôi mà.

- Cái thằng gàn, nó có phải diều thường đâu, diều bán ở cửa hiệu cơ

mà, tao sẽ cho mày xem bây giờ.

Nhưng dù Giênka đã gắng hết sức, cái diều cửa hiệu cũng không chịu

bay lên.

- Có điều là bố mày đã phí phạm mất một rúp bốn mươi lăm côpêch.

Tình thế khá lố lăng. Người xem thất vọng, bắt đầu tản đi dần.

- Khoan đã, chúng mày đi đâu, cái bọn đến là kỳ! - Giênka nài nỉ,

miệng cười như mếu, ngồi xổm trước cái diều. - Lại đây, bây giờ nó sẽ bay
cho mà xem.

Nhưng thằng bé đã mất hết uy tín, bọn trẻ không muốn phục tùng nó

nữa, bây giờ nó như viên tướng thua trận. Thoạt đầu, Pêchya và Gavrik liếc
nhìn nhau một cách mỉa mai và buông lời miệt thị cái đồ chơi mốt mới của
cửa hàng, thứ đồ không đáng gót chân so với loại diều tự làm chắc chắn
kiểu cũ. Nhưng lát sau, Gavrik cảm thấy danh dự gia đình nó bị tồn thương.

Nó cau mày và khệnh khạng đi đến bên cái diều.

- Đừng có động đến, không mua đền được đâu! - Giênka nói như

khóc, dùng khuỷu tay gạt chú mình ra.

- Gớm nhỉ? - Gavrik ngạc nhiên thốt lên và nắm vai Giênka lôi nó

đứng lên, lấy đầu gối thúc khẽ một cái vào mông nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.