KHU TRẠI TRONG THẢO NGUYÊN - Trang 277

nặng nề, nhiều người đã mặc hoàn toàn như mùa hè: áo sơ mi vải hoa, bên
ngoài là áo vét-tông vải thô.

Mỗi lần ở trường về, Pêchya đã cảm thấy nóng vì chiếc áo da và cái

mũ lưỡi trai bằng dạ ướt đẫm và nóng hầm hập ở bên trong.

Trước kỳ thi một tuần, học sinh được nghỉ. Bây giờ từ sáng sớm cho

đến tối, Pêchya ngồi dưới gốc cây dâu ngoài sân trước cái bàn gỗ mộc và,
lấy hai nắm đấm bịt tai, nghiền thuộc lòng các niên đại, đầu lắc lư nhịp
nhàng, như một thằng ngố Tàu. Nó tự hứa với mình nhất định phải đạt điểm
năm tất cả các môn thi, bởi vì nó hiểu rất rõ rằng người ta sẽ không nới tay
với nó và sẽ đánh trượt nó bằng cách moi móc từng sơ suất nhỏ. Thậm chí
nó gầy tọp đi, tóc để lâu không cắt, và sau gáy nó đã mọc ra những đuôi tóc
như trên đầu viên trợ lễ.

XLII

SỐ BÁO “SỰ THẬT” ĐẦU TIÊN

- Cậu có muốn đi với tớ ra ga không? - một lần Gavrik đột nhiên đến

sau lưng Pêchya, lớn tiếng hỏi.

Pêchya đang mải mê học gạo, thậm chí nó không ngạc nhiên về việc

Gavrik không đi làm. Nó chỉ lắc đầu lia lịa và bảo.

- Để cho tớ yên!

Nhưng nhìn thấy nụ cười có vẻ đặc biệt, huyền bí, hân hoan trên

gương mặt Gavrik, nhất là mái tóc chải chuốt, chiếc sơ mi vải hoa mới thắt
chiếc đai lưng mới, quần là cẩn thận và đôi giày cao cổ ngày lễ mà Gavrik
chỉ đem ra dùng trong những dịp đặc biệt, Pêchya hiểu ra rằng có một
chuyện gì quan trọng vừa xảy ra:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.