KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 130

Nhi thấy gia đình Tú sao mà khác với gia đình mình quá. Ngày nào ở

đây cũng có tiếng cười, khác hẳn với ở nhà. Nhi cố nghĩ đến lần cuối cùng
cười nói với bố mẹ là khi nào, và kí ức mang Nhi về buổi chiều hôm ấy.
Ngày đó đang tưới hoa ngoài vườn thì nhận điện thoại từ mẹ. Mẹ bảo khách
của bố mời cả nhà đi ăn.

Hôm đó nhờ khách của bố mà mới có được bữa cơm gia đình vui vẻ.

Đột nhiên có tiếng nhạc vang lên đẩy Nhi ra khỏi những suy nghĩ của

mình, nhìn qua thì thấy anh Tuấn đang mở nhạc trên ti vi.

Một ý nghĩ loé sáng trong đầu. Nhi bỏ đồ trang trí xuống và nắm tay Tú,

dẫn Tú ra giữa phòng khách. "Em có ý này." Nhi nói.

"Sao nghe nguy hiểm vậy? Không làm được không?" Tú hỏi.

"Tú không có sự lựa chọn!" Nhi một tay ôm eo Tú và tay còn lại giơ cao

lên, đợi Tú nắm lấy. "Tú phải tập nhảy cho buổi dạ hội thôi."

"Sao mình không nhảy bình thường vậy? Sao phải là khiêu vũ?

Nó...trịnh trọng quá." Tú than vãn, nhưng cũng nắm tay Nhi. Tay kia Tú để
lên vai.

"Em không biết, là luật của trường. Năm ngoái cũng như thế."

"Bạn nhảy năm ngoái của em là ai?" Tú lập tức hỏi.

"Điều đó bây giờ không quan trọng. Tú, giờ em bước lên với chân trái,

thì Tú phải bước xuống với chân phải. Sau đó mình dùng chân còn lại để
cùng nhau bước qua bên phải. Để đi thành một hình vuông, mình sẽ lập lại
hai bước đó nhưng thay vì em tiến lên, Tú lui xuống, thì mình sẽ làm ngược
lại. Rõ chưa?"

"Nghe còn rối hơn làm toán nữa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.