KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 156

"Để Tú tự thay." Tú đứng lên, tính lấy bộ đồ Nhi để sẵn trên bồn rửa

mặt, nhưng lại thấy chóng mặt, đứng không vững nên lại phải ngồi phịch
xuống.

"Đừng có bướng nữa," Nhi tiếp tục cởi. Nút thứ 2, nút thứ 3. "Nghe lời

em đi, ngoan."

Chỉ vì chữ ngoan mà Tú để im cho Nhi cởi hết nút áo.

Nhi cởi bỏ áo sơ mi của Tú ra, rồi phân vân một hồi.

'Tú có muốn em...cởi cả áo trong không?"

"Khỏi...khỏi đi." Mặt Tú nóng bừng.

"Uh, vậy tới quần nhé. Tú đứng dậy vịn vai em nha." Nhi đỡ Tú đứng

lên. Hai tay Tú vịn vai Nhi để giữ thăng bằng. Nhi đưa tay xuống mở nút
quần. Mặt Tú lại nóng lên, đến nỗi phải rút đầu vào cổ Nhi để khỏi cảm
thấy xấu hổ. Điều này làm Nhi cười khúc khích.

"Tú đừng ngại với em." Nhi nói trìu mến. Quần đang mặc đã được cởi

ra. Nhi lại đỡ Tú ngồi xuống. Lấy cái khăn xả tí nước, vắt khô, rồi lau mình
cho Tú. Nhi dịu dàng lau từ trên xuống. Tú đang ra mồ hôi, có thể đây là
một việc tốt. Nhi với lấy cái áo thun màu trắng và cái quần thể thao đã
chuẩn bị, giúp Tú mặc vào. Cái áo Nhi mặc dài bây giờ Tú mặc lên trông
vừa vặn hơn.

Vệ sinh xong xuôi, Nhi đưa Tú ra nhà bếp lấy thuốc và nước cho Tú

uống. Uống thuốc xong, Nhi giúp Tú lên phòng và đỡ Tú lên giường nằm.
Nhi tính để đèn sáng cho Tú ngủ, nhưng Tú bảo Nhi đi tắt. Tú cầm điện
thoại nhắn tin về cho mẹ, rồi nhìn lên những ngôi sao sáng trên trần.

"Là bố dán lên cho em." Nhi nói. "Hồi bé hay nằm mơ thấy nhiều giấc

mơ lạ, nên bố dán sao lên trần, bảo những ngôi sao sẽ soi sáng cho con. Tuy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.