KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 251

"Đợi tạnh mưa tớ nhờ ba tớ đưa cậu về, thế là khỏi bị la."

Nghe bạn nói vậy, Nhi an tâm với dự định đó.

Khoảng 15 phút sau trời tạnh mưa, người bạn đó dẫn Nhi lại chào hỏi

với bố bạn ấy. Trên tay Nhi vẫn còn cây que kẹo ăn đã hết. Nghe người bạn
giãi bày, bố bạn ấy đồng ý dẫn Nhi về gặp mẹ. Vừa dẫn Nhi lại khu vui chơi
thì Nhi thấy mẹ ở đâu chạy lại, người đã ướt hết như dầm mưa. Mắt mẹ đỏ
hoe. Mẹ ôm chặt Nhi thở mạnh.

Nhi không hiểu chuyện gì. Lúc ấy Nhi thấy bố cũng hớt hải chạy đến.

Bố mẹ nói gì đó Nhi không nghe rõ vì người bạn ấy bắt chuyện với Nhi.

"Vậy chào cậu, tớ về nhé. Nếu cuối tuần cậu hay đến đây thì chúng mình

sẽ gặp lại." Nói rồi người bạn ấy gửi Nhi một cái ôm, ôm rất sâu, và rồi
nắm tay bố bạn ấy bỏ đi.

Những gì xảy ra sau đó là một chuỗi sự kiện xảy ra rất nhanh mà Nhi

không thể hiểu được. Mẹ ôm bố khóc nức nở. Bố chở Nhi về nhà một mình
rồi lại bỏ đi, chỉ dặn Nhi ở nhà không mở cổng cho ai. Cả buổi trưa và
chiều bố mẹ đều không trở về nhà. Ở nhà đói bụng, Nhi lục bánh ăn cho
qua cơn đói. Ngồi lại bàn thấy cây que để hồi sáng, trong đầu Nhi chợt loé
lên một ý định. Nhi chạy đi tìm hộp viết mà bố hay để dưới gầm bàn, rồi
chạy đi xem lịch coi hôm đó là ngày mấy. Trên lịch có số 4 rất to. Nhi biết
đang là vào tháng Bảy vì vài ngày trước mẹ còn bảo cuối tháng là sinh nhật
em.

Nhi cầm cây viết và viết số 4, số 7 lên cây que. Nhi nhìn lên lịch và cố

gắng sao chép số của năm ấy. Xong xuôi, Nhi ra khu vườn cạnh nhà tìm
một chỗ đẹp để chôn nó. Nhi quyết định chôn ngay gốc cây vì chỗ đó sẽ dễ
nhớ. Hôm đó trời mưa nên đất cũng mềm. Nhi muốn chôn giữ những kỷ
niệm của ngày hôm nay. Ngày Nhi gặp được một người bạn thật tốt. Ngày
Nhi được ăn một cây kẹo bông gòn thật ngon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.