KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 256

"Vậy nghỉ ngơi đi." Bố vỗ vai, rồi cũng đi về phòng. Cô Hiền đưa tay sờ

trán Nhi, thấy còn hơi nóng nên cô đi vắt cái khăn và bắt Nhi phải mang lên
phòng đắp vào trán.

Sau khi thay đổi trang phục, Nhi đặt lưng lên giường và suy nghĩ lại

những chuyện vừa xảy ra. Nhi đã hiểu vì sao bố mẹ, nhất là mẹ, lại lạnh
nhạt với mình trong nhiều năm qua như vậy. Tội lỗi này không biết làm sao
để đền bù. Có đền bù nổi thì em Quân cũng không thể sống lại.

Nhi nhắm mắt, cố ngủ để qua đêm nay.

Chỉ còn vài ngày nữa là đến tháng Hai.

***

Ngày hôm sau Nhi định đi học nhưng cô Hiền muốn Nhi ở nhà nghỉ

ngơi. Bố cũng bảo thế, nên hôm đó Nhi lại không đến trường. Tối đó, khi
Nhi tỉnh ngủ, cô Hiền đưa cho Nhi một số bài tập. "Hồi nãy bạn con gửi cô
cái này." Cô Hiền nói.

Nhi thấy có vài dòng chữ ghi trên tờ giấy dán màu vàng. "Đã chép hết

bài cho em, em yên tâm nghỉ ngơi nhé."

Kiểm tra thì Nhi thấy đó là tất cả những bài tập của môn học ngày hôm

đó của Nhi. Nhi mỉm cười tuy lòng có chút gì đó nhói đau.

Qua ngày hôm sau Nhi có thể trở lại trường. Tuy Nhi chưa đề cập về vấn

đề gì với Tú, nhưng Nhi biết Tú cũng cảm nhận ra được giữa hai đứa đột
nhiên có một bức tường vô hình. Có thể nhìn thấy nhau nhưng không thể
hoàn toàn chạm vào nhau. Nhi cũng biết sớm muộn gì cũng phải hỏi Tú
những câu hỏi ấy, vì Tú cũng có quyền được biết.

Thế nên khi tan trường, Nhi quyết định dẫn Tú cùng đi đến cái công

viên năm ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.