KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 286

"Mẹ đừng lo, con không mệt lắm." Tú trả lời. "Nhưng người con mồ hôi

nhiều quá, con đi tắm rồi xuống phụ mẹ nấu cơm."

Mẹ Tú gật đầu rồi lấy tay xua, như đuổi Tú đi. Tú cười vì mẹ vẫn còn

thích đùa. Lúc ba mất, tuy mẹ cứng cáp, nhất quyết bán nhà rồi dọn đi,
nhưng thật ra Tú biết trong lòng mẹ cũng đau lắm. Đó là cách mẹ đương
đầu với sự việc. Bỏ đi hết tất cả để cho lòng thanh thản hơn. Vài năm gần
đây mẹ đã buông xả rất nhiều, chuyện của ba cũng không còn làm mẹ buồn
nữa. Bây giờ nó đã thành ký ức. Đối với cả nhà, chuyện của ba bây giờ đều
là một ký ức có thể nhắc đến mà không còn cảm thấy đau khổ nữa.

Cơm tối xong, Tú trở về phòng đọc sách đến hết ngày. Đêm đó, Tú tự

cho mình không nghĩ về Nhi nữa. Tú sẽ cho cả hai thời gian, nhưng không
có nghĩa là Tú sẽ bỏ cuộc.

Sáng hôm Valentine, Tú dậy sớm dắt Sam đi dạo cho khuây khoả.

Đường phố buổi sớm ngoài những xe hàng đẩy đi bán bữa sáng theo từng
con đường, thì hôm nay có thêm những xe bán hoa, bán thú bông nhỏ. Tú
ghé tiệm bán bánh mì mua một ổ bánh mì ốp la mang đi, không quên mua
thêm một cây xúc xích cho Sam. Tú dắt Sam lại một quán cà phê vỉa hè để
ngồi ăn ổ bánh mì. Đút cho Sam cây xúc xích thì trong vài giây nó đã xơi
hết. Tú mở cặp lấy chai nước ra cho nó uống. Đang ngồi ăn thì có một bà
cầm hoa đến rao.

"Con ơi, mua dùm bà vài bông đi con."

Ngày hôm nay Tú cũng thật muốn cầu mưa. Chưa kịp trả lời thì bà cụ

nói tiếp. "Con mua giúp bà để bà có tiền về quê ăn Tết đi con."

Nhìn bà cụ đội nón lá, mặt mũi lấm lem sao mà thấy thương quá. Thế là

lúc dắt Sam về nhà, trên tay Tú cầm thêm 19 đoá hoa hồng nữa.

Về đến nhà rồi, đứng giữa vườn không biết phải làm gì với số hoa đó.

Để trước cổng thì không hay cho lắm, gọi Nhi ra thì chắc gì đã nhận. Cuối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.