KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 411

Nhi ngước mặt lên và đặt một nụ hôn vào môi Tú. "Hôm nay Tú làm em

bất ngờ lắm."

Tú cười. "Còn nữa này." Rồi đút tay vào túi một lần nữa và rút ra một

cái hộp nhỏ. Từ từ mở nó ra, Nhi thấy được trong đó là một cặp nhẫn nhỏ.

"Cái gì đây?" Nhi hỏi.

"Nhẫn cặp. Đeo để biết mình thương nhau." Tú lấy một chiếc nhẫn ra và

cầm bàn tay trái của Nhi lên. "Coi như chiếc nhẫn này sẽ nhắc nhở chúng ta
rằng đừng quên vì sao chúng ta lại bắt đầu."

Tú cho chiếc nhẫn vào ngón út của Nhi. Chiếc nhẫn vào vừa y, không

rộng cũng không chật, như đã được đo ni sẵn. Tú lấy chiếc nhẫn còn lại ra
khỏi hộp, tính tự đeo cho mình nhưng Nhi liền cầm lấy nó và đeo vào cho
Tú. Cảm giác trao nhẫn cho nhau khá là đặc biệt, và Tú cảm thấy may mắn
vì khoảnh khắc này chỉ có duy nhất hai người được hưởng trọn. Hai tay Tú
ôm lấy mặt Nhi và trao cho Nhi một nụ hôn nồng nàn. Nhi cũng đáp trả nụ
hôn ấy với muôn vàn yêu thương. Đến khi Tú cảm thấy mặt mình bỗng ướt
thì nụ hôn mới chấm dứt. Nhi nhìn Tú, nước mắt ướt đẫm. Tú dùng tay gạt
đi những dòng nước mắt trên mặt Nhi, không hỏi lý do nhưng cũng thấu
hiểu được.

"Em thương Tú. Muốn nói yêu nhưng cái tình cảm em dành cho Tú đã

hơn thế rồi. Chữ thương này của em là thương cho tuổi thơ của chúng ta,
thương cho tình cảm của chúng ta, thương cho những sóng gió chúng ta đã
trải qua và sẽ còn phải trải qua. Thương Tú lúc nào cũng làm cho em vui,
thương Tú luôn nghĩ đến em trước bản thân mình, thương Tú đã yêu em."

"Là thương." Tú nói. "Là thương em. Từ khi có em, Tú mới biết được

thế nào là dám yêu và dám làm, dám chấp nhận và dám thử thách." Tú lau
tiếp nước mắt của Nhi. "Ngốc quá. Hôm nay vui như vậy, đừng thấy có Tú
lau nước mắt cho em mà khóc hoài chứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.