KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 65

Tú từ từ cũng thư giãn. "Con...con không biết. Thì con có thích bạn ấy,

nhưng con thấy thật bối rối."

Bà lật trang kế tiếp của quyển sách đang đọc. "Con còn trẻ, thích ai

thương ai thì tự do thể hiện đi. Tại sao phải bối rối?"

"Con cũng muốn ở cạnh bạn ấy." Tú thừa nhận, "Nhưng cũng sợ người

khác nói này nói nọ...Ngoại biết ở ngoài kia, người ta vẫn còn dị nghị nhiều
lắm."

Đóng quyển sách lại, bà nhìn Tú và nói. "Đây là cuộc sống của con. Con

không nên bận tâm về những người khác. Nói nghe nè, khi ngoại còn trẻ và
yêu ông ngoại, người ta cũng nói nhiều lắm. Nói ông ngoại chỉ là người
phục vụ nghèo và thất học, nhưng ngoại đâu có quan tâm. Điều quan trọng
là ông thương ngoại. Hồi đó ông bà cố của con cũng không tán thành ngoại
lấy ông, rồi ngoại cũng đã khóc rất nhiều. Bây giờ làm sao ngoại nỡ nhìn
thấy cháu ngoại buồn khi ngoại đã từng trải. Về việc này thì ngoại không
phải là người tốt nhất để đưa ra những lời khuyên, nhưng ngoại biết rằng
khi yêu thương ai đó, con không nên thấy sợ hãi."

"Ngoại không thấy kì sao? Con và bạn ấy? Hai đứa con gái?" Tú hỏi.

"Thế kỉ thứ 21 rồi. Tuy là hồi đó chưa có khái niệm, nhưng bây giờ

ngoại sống cũng đủ lâu để cảm nhận rồi." Bà kéo Tú vào lòng. "Lúc đầu,
đối với mấy thế hệ già như ngoại thì có lẽ nhìn không quen, thấy lạ, nhưng
ngoại hiểu là tình cảm đến thì khó cưỡng lại được. Miễn là con thấy vui là
ngoại thấy vui. Bây giờ ngoại cho con một lời khuyên cuối nè. Gọi cho con
bé đi."

Tối hôm đó lại là một đêm khó ngủ. Tú nghĩ đi nghĩ lại cuộc trò chuyện

giữa mình và bà. Khi yêu thương ai đó, con không nên thấy sợ hãi. Gọi cho
con bé đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.