KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 78

Nhi nhìn Tú với đôi mắt to tròn nhưng nay đã ngấn lệ. Trong khoảnh

khắc ấy, Tú chỉ muốn trao cả thế giới này cho Nhi. Tú chỉ muốn hét lên
rằng, em cứ thoải mái mà khóc đi, nước mắt của em cứ để Tú lau.

Nhưng Tú không nói được câu đó, nên đành tóm lại với hai chữ "Đồ

ngốc."

Rồi Tú kéo mặt Nhi lại gần và đặt nhẹ môi mình lên môi Nhi. Ngay lập

tức, toàn thân như muốn tan chảy. Vẫn là cảm giác đó. Nhi nhắm mắt lại và
những giọt lệ chảy xuống, làm ướt má Tú. Hai tay Nhi ôm chặt Tú, như
muốn tìm một điểm tựa, như muốn giữ lấy khoảnh khắc này. Tú nhẹ nhàng
tách môi của Nhi, rồi đẩy lưỡi vào, hôn Nhi sâu hơn nữa. Tiếng tim đập
thình thịch gần như lấn át cả tiếng mưa. Tú cắn nhẹ môi của Nhi và Nhi đáp
trả. Cảm giác cứ như ai đó đang bắn pháo hoa trong lòng vậy.

Tú chợt dừng nụ hôn, nhìn Nhi thở hổn hển.

"Mình...mình có đi nhanh quá không?" Tú hỏi, tay đưa lên chạm môi đã

ướt.

"Như thế nào...là nhanh hay không nhanh?" Nhi hỏi lại, hơi thở cũng

ngắt quãng câu hỏi.

"Tú chắc điên lên vì em mất."

"Em cũng sắp rồi đây."

***

Sau khi mưa đã tạnh, Nhi mang lên mái gác một cái chăn, rồi tắt luôn

ngọn đèn duy nhất để có thể nhìn ngắm Sài Gòn qua khung cửa sổ dưới ánh
trăng. Nhi dựa đầu lên vai Tú, Tú lại có thể ngửi được mùi nước hoa đó của
Nhi. Nó nữ tính, quyến rũ và ngọt ngào như một đoá hoa. Tú cầm tay Nhi
lên, ngón trỏ đồ nhẹ những đường vân tay rồi đan xen bàn tay của mình vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.