KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 90

"Thế cái chân của con thì là gì?" Mẹ Nhi chỉ.

"Con bị ngã."

"Nhà trường báo lại rằng con đánh nhau với hai người, một người trong

đó là con bé thuê nhà của chúng ta phải không?"

"Vâng, nhưng—"

"Con và con bé đó, hai đứa thân nhau à?" Mẹ Nhi hỏi.

"Con và Tú là bạn tốt." Nhi trả lời.

"Con nên định nghĩa lại từ 'bạn tốt' đấy Nhi. Một người bạn đẩy con vào

hoàn cảnh như thế này thì không phải là bạn tốt." Mẹ Nhi trách. Bố Nhi vẫn
chưa nói gì, tuy đã bỏ tờ báo xuống và lắng nghe cuộc đàm thoại.

"Không phải lỗi của Tú mà mẹ. Như con đã nói, toàn bộ chỉ là sự hiểu

lầm thôi."

Mẹ Nhi lắc đầu như không chấp nhận lý do này.

"Về việc chịu phạt, bố mẹ đã nói chuyện với nhà trường. Con không cần

phải chịu phạt nữa. Nhưng bố mẹ nói lần cuối, bố mẹ không muốn con gây
thêm bất cứ rắc rối nào nữa, hiểu chưa?"

"Vâng ạ."

"Chân của con thế nào rồi?" Mẹ hỏi với giọng nhẹ nhàng hơn làm Nhi

ngỡ ngàng. Nhi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ hỏi tới.

"Chân con không sao ạ. Y tá bảo khoảng bốn tuần là sẽ khỏi hoàn toàn."

Mẹ gật đầu, Nhi biết rằng mẹ đã hoàn thành nghĩa vụ của mình rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.