KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 121

Anh Bình suy nghĩ một lát rồi chậm rãi nói : "Mày nói nhiều như vậy,

xem ra đã nghĩ thông suốt toàn bộ kế hoạch rồi. Nhưng tao muốn hỏi mày,
cả kế hoạch của mày đã được coi là hoàn hảo không thiếu sót gì chưa?"

Hàng Văn Trị như nghe ra ý tứ trong lời nói của y,nhưng đúng là anh

ta không nghĩ được trong lời nói của mình còn kẽ hở nào không, nên đành
thẳng thắn đáp: "Xin anh Bình chỉ giáo!"

Y nói : "Sau khi chúng ta thoát khỏi đó thì phải làm thế nào tiếp? Một

bọn người ướt như chuột từ đầu đến chân, lại còn mặc áo tù,đầu cạo trọc,
chưa kể bọi được vào bờ thì cũng đã kiệt sức rồi. Cảnh vệ đến giờ đi tuần
chắc chắn phát hiện ra cán cờ và đây thừng sau đó sẽ là một cuộc truy bắt
lớn. Mà cái nơi hoang sơ cùng cốc thế này, mày nghĩ cả lũ sẽ trốn đi đâu
được và trốn được bao xa?"

"Việc này thì....", Hàng Văn Trị câm bặt vì đúng là anh ta chưa từng

nghĩ tới vấn đề này.

A Sơn ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, anh ta nhìn anh Bình

với ánh mắt đầy vẻ hi vọng và nói : "Anh Bình, anh nghĩ cách đi,ở bên
ngoài anh có nhiều anh em mà...."

Anh Bình hắng giọng dáp: "Bên ngoài có nhiều anh em thì được tích

sự gì kia chứ? Tao có thể nói vụ vượt ngục cho bọn nó à? Bình thường vào
thăm tù cũng toàn có bọn quản giáo kè kè bên cạnh đến thư từ qua lại cũng
bị kiểm tra nên vụ này thì tao bó tay ".

A Sơn lắc đầu thất vọng, nhưng đúng là việc này không có cách nào

làm được. Hàng Văn Trị cũng không nói gì, cảm giác như bị giội cả xô
nước lạnh lên đầu vậy.

Đúng lúc không khí trở nên im lặng thì người cuối cùng gỡ rối luôn là

Đỗ Minh Cường, hắn lên tiếng: "Việc tìm người tiếp ứng giao cho tôi, tôi sẽ
sắp xếp ổn thỏa".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.