KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 122

Hàng Văn Trị bỗng chốc mắt sáng rực, trong khi anh Bình vẫn tỏ vẻ

lạnh nhạt : "Mày định sắp xếp thế nào?"

Đỗ Minh Cường làm động tác đan tay vào nhau rồi nói : "Bây giờ cứ

mỗi tuần sư phụ Thiệu lại đến để chở hàng, tôi có mối quan hệ rất tốt với
ông ấy. Lần gặp mặt tới tôi sẽ thuyết phục để ông ấy tiếp ứng cho chúng
ta".

Nhưng anh Bình cười khích một tiếng và nói : "Cái việc dính líu rến

kiện tụng, tù tội thế này, mà mày bảo lão giúp một cái lão sẽ giúp ngay
chắc? Người ta đang sống yên ổn thế cơ mà".

Nghe vậy Đỗ Minh Cường chỉ mỉm cười đáp : "Tôi từng giúp ông ấy

một việc lớn, vì thế mà ông ấy sẽ không từ chối tôi đâu".

Anh Bình vẫn tỏ vẻ ngờ vực : "Không từ chối mày? Lão không khai

mày ra là còn may đấy".

Hàng Văn Trị cũng không thấy vụ này khả thi cho lắm.Dù đúng là

quan hệ giữa Đỗ Minh Cường và sư phụ Thiệu rất thân thiết, lúc làm việc
hai người cũng hay nói nói cười cười nhưng dù thế nào đi chăng nữa, thân
phận hai người cũng có sự khác biệt. Người ta là công dân nghiêm túc, sao
có thể tham gia vào kế hoạch vượt ngục của mấy tên tội phạm nghiêm
trọng cho được?

Lúc này, a Sơn lại đề nghị : "Hai ngày nữa chẳng phải đến ngày lão ấy

vào đây lấy hàng sao? Cứ để cho nó thăm dò ý tứ lão già xem thế nào
đã,chưa biết chừng lại được việc ấy chứ."

Anh Bình nghĩ ngợi một lúc thì thấy chắc cũng chỉ còn cách này mà

thôi. Dù sao vụ tìm người tiếp ứng này, trừ lão Thiệu ấy ra thì học chẳng
thể trông cậy vào ai được nữa,. Thế là ,y lại hỏi thêm câu nữa : "Mày giúp
lão ấy việc gì thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.