KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 166

A Hoa gật đầu nói: "Có thể trốn được lâu như thế xem ra cũng là

người có bản lĩnh".

" Đại ca tôi đã tìm được chỗ trú ẩn rất tốt, chính là khu trại giam dành

cho tội phạm nghiêm trọng của nhà tù tỉnh thành. Dù Đặng Hoa có một tay
che cả bầu trời thì cũng chẳng thể truy sát anh ấy tới tận đấy được".

Ánh mắt A Hoa bỗng sáng lên, giờ thì anh ta cũng đoán ra thân phận

của tay đại ca đó, anh ta nói: "Hóa ra là Bình Tứ".

Cao Đức Sâm không nói gì, coi như mặc nhận đáp án vừa rồi của A

Hoa. Lát sau, Cao Đức Sâm lại vỗ lên thành ghế và nói: Được rồi, không
nói chuyện của đại ca tôi nữa. Nói chuyện của chính mình vẫn hơn. Hôm
ấy Đặng Hoa sỉ nhục tôi trước mặt bao nhiêu người, nói tôi không đủ tư
cách làm thức ăn cho cá của ông ta. Dù tôi không nói gì, song trong lòng thì
đã ngầm thề rằng, sẽ có một ngày con cá này phải trở thành đồ ăn trong
miệng tôi".

A Hoa liếc nhìn đối phương và đáp : "Thế thì coi như ông đã thỏa

nguyện rồi".

Ánh mắt của Cao Đức Sâm vẫn tập trung vào con cá rồng vàng trên

bàn ăn kia. Mãi một lúc sau, hắn mới ngẩng đầu lên nhìn khắp cả phòng
tiệc được trưng bày lộng lẫy huy hoàng này và nói những câu cảm thán :
"Người ta thường nói thế gian vật đổi sao dời. Con cá này không ăn được
mắt của tôi, hôm nay lại thành món đồ ăn cho tôi. Còn người mới tôi ăn cá
thì mới một tuần trước vẫn còn một mực nói sẽ lấy mạng của tôi. Ha,đúng
là vạn vật trong nhân thế biế hóa khôn lường, chẳng biết bắt đầu từ đâu?"

A Hoa nhìn Cao Đức Sâm một cách lạnh lùng. Anh ta biết giờ đang là

lúc hắn vinh quang nhất,đắc ý trong đời nên anh ta tình nguyện để hắn
được thoải mái hưởng thụ một lần. Thế nên, A Hoa mới cứ chờ đợi như vậy
cho tới khi Cao Đức Sâm trở lại tâm trạng bình thường. Khi ấy, anh ta mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.