KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 275

Nhưng dây thanh đới của Hàng Văn Trị Vốn đã bị thương nặng từ

trước, giờ cổ họng cũng bị cứa rách nên tiếng hét đó của anh ta chỉ mang
lại một trận ho đau đớn.May mà cái dáng vẻ tả tơi của anh ta cũng đủ để
cho người đang nấp trong bóng tối kia chú ý tới.Không lâu sau, một bóng
đen từ góc bên trái xuất hiện, người đó một tay cầm súng một tay cầm đèn
pin. Trước tiên là rọi đèn vào Hàng Văn Trị, sau đó tiến lại gần với tư thế
cảnh giác.Vừa đi anh ta vừa hỏi nhỏ: " Anh sao vậy? Đỗ Minh Cường
đâu?", nghe giọng nói là biết người đó chính là Trương Hải Phong, trung
đội trưởng của khu trại giam số 4.

"Chạy ... chạy rồi!", Hàng Văn Trị nói không ra tiếng nữa. Anh ta đã

không Trịu đựng nổi nữa rồi, đưa tay muốn bị thứ gì đó nhưng bị hẫng,
toàn thân lảo đảo rồi đổ ập xuống. Trương Hải Phong vội vã chạy tới giữ
lấy đối phương, lúc này anh ta mới nhìn thấy vết thương đáng sợ ở cổ họng
Hàng Văn Trị, tâm trạng anh ta hơi trùng xuống.

Hành Văn Trị dùng lời lẽ ngắn gọn nhất để nói về tình thế hiện tại cho

đối phương biết:"Hắn ngồi xe của sư phụ Thiệu...cải, cải trang rồi, dùng
máy phát ... che bớt.... nhiệt độ cơ thể", vừa nói tay phải anh ta vừa cố gắng
đưa về phía trước mặt Trương Hải Phong.

Trương Hải Phong nhận ra là đối phương muốn đưa cho mình vật gì

đó. Bởi thế,anh ta vội đón lấy mảnh giấy từ trong tay Hàng Văn Trị. Mượn
ánh sáng của đèn pin anh ta xem thật nhanh mảnh giấy đó thì thấy ba mảnh
giấy trên cùng là bản thông báo tử vong, người thụ hình lần lượt là thẩm
kiến bình hành Văn Trị và phương vĩ Sơn.

Hàng Văn Trị đưa tay ra hiệu cửa ra trên cổ họng mình và nói một

cách khó nhọc:"Đều .... chết cả rồi" Trương Hải Phong đương nhiên là hiểu
ý của đối phương,anh ta chỉ cảm thấy từngtrận tê buốt trên da đầu mình,
giống như hố băng bị sụp vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.