KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 93

cơ chứ? Cãi qua cãi lại có lợi gì đâu? Cuối cùng người chịu khổ vẫn là anh!
" Lời nói của Hàng Văn Trị vừ có phần trách móc vừa có phần khuyên giải.

Đỗ Minh Cường và miếng cơm thật to,nhân lúc nghỉ lấy hơi cười

nhạt,nói : " Giờ nói đến chuyện cuối cùng hãy còn quá sớm đấy ".

Hàng Văn Trị giật mình: " Anh vẫn chưa chịu từ bỏ hay sao?"

Đỗ Minh Cường không trả lời, lại tiếp tục cắm cúi ăn cơm. Mười ngày

bị giam trong phòng kín hắn cũng sắp chết đói đến nơi rồi nên giờ chỉ nhân
lúc thức ăn còn nóng cố gắng ăn để bổ sung năng lượng cho cơ thể. Hàng
Văn Trị thấy vậy nên có vẻ sốt ruột, lại nói tiếp : "Anh cũng là người thông
minh, sao lại không bước qua được cửa ải này cơ chứ? Cứ cho là anh muốn
báo thù, nhưng hà cớ gì phải gấp gáp một sớm một chiều như thế?"

Đỗ Minh Cường ngẩng đầu và nói : "Tôi đâu có gấp vội gì,tất cả đợi

toi ra ngoài rồi tính sau".

Hàng Văn Trị thở phào nhẹ nhõm nói : "Thế thì tốt. Toi nghĩ anh cũng

không đến nỗi đã sai lại càng sai hơn", rồi lại nói thầm: "Đừng quên việc
đại sự của chúng ta, giờ đã đến thời khắc then chốt này, ta càng phải biết
phân biệt nặng nhẹ thiệt hơn".

Đột nhiên Đỗ Minh Cường không nói gì nữa, ánh mắt ngờ vực nhìn về

phía sau Hàng Văn Trị Anh ta quay đầu lại nhìn thấy anh Bình và A Sơn
ngồi cách đó khoảng bảy, tám mét và đang nhìn chằm chằm về phía họ.
Hàng Văn Trị vội quay đầu lại nói : "Chúng ta cứ nói chuyện của chúng ta,
biểu hiện tự nhiên một chút là ổn, bọn họ không nghe được gì đâu".

Đỗ Minh Cường cũng thu lại ánh nhìn của mình rồi hỏi : "Mấy ngày

nay tôi bị giam trong phòng kín, anh Bình có nói gì không?"

Hàng Văn Trị lắc đầu trả lời : "Không nói gì cả" ,rồi như hiểu ý bạn

cùng phòng, anh ta nói tiếp : "Anh không giống với vụ của Tiểu Thuận và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.