KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 95

Đứng trên cột ống khói cao ngút trời ấy, chắc chắn có thể nhìn được

toàn cảnh kết cấu địa hình của cả trại giam. Đỗ Minh Cường không khỏi
thám phục tư duy của Hàng Văn Trị, nhưng ngay lập tức hắn lại thấy có vài
điểm không hợp lý cho lắm : muốn vẽ được đường đi của các ống ngầm thì
phải tìm cho được mấy cái nắp ống cống trên mặt đất, rồi còn phải phân
biệt được kí hiệu trên nắp cống của các đường ống khác nhau nữa. Đứng ở
độ cao hơn một trăm mét phải có thị lực thế nào mới có thể hoàn thành bản
vẽ được? Dựa vào đôi mắt cận thị của Hàng Văn Trị sao có thể làm được?

Đỗ Minh Cường liền nói ra những thắc mắc trong lòng : "Cột ống khói

cao như thế, làm sao anh nhìn rõ được những vật trên mặt đất?"

Vừa nói Đỗ Minh Cường vừa dùng một đầu đũa gãi gãi vào gáy,thần

thái uể oải này của hắn hoàn toàn chẳng phù hợp với nội dung đang bàn tới
cả.

Hàng Văn Trị bới đảo trên đĩa thức ăn,chau mày như không vừa ý với

chất lượng thức ăn, thực ra miệng đang lẩm bẩm nói: "Anh còn nhớ một
cặp kính khác của tội không?"

Điều này thì Đỗ Minh Cường còn nhớ. Đúng hôm Hàng Văn Trị vào

tù anh ta đã làm vỡ cặp kính của mình, sau đó nhờ người bạn mua kính từ
bên ngoài mang vào tù. Người bạn ấy mua một lúc hai cặp kính. Hàng Văn
Trị thường ngày đeo một cặp, còn một cặp hình như để ở đầu giường.

Nhưng việc mà họ đang thảo luận thì có liên quan quan gì đến kính

mắt?

Hàng Văn Trị không đợi Đỗ Minh Cường hỏi, liền tiếp tục nói : "Đó là

một cặp kính lão".

Đỗ Minh Cường chợt hiểu ra, hắn rút chiếc đĩa từ sau gáy ra rồi nói :

"Anh đã tự chế tạo một cặp kính viễn vọng à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.