KHÚC QUANH CỦA DÒNG SÔNG - Trang 172

chỉ có thế thôi".

"Ông ấy xây hầm mộ ở vùng cây bụi để tưởng niệm mẹ mình. Và cùng

lúc ông xây dựng châu Phi hiện đại. Raymond nói ông không xây nhà chọc
trời. Tốt, ông không làm điều đó. Ông xây dựng những Khu đắt đỏ như thế
này".

"Nazruddin từng ở đây ngày trước".

"Và ông ấy bán đi giá bèo. Anh có định nói với tôi thế không? Đó là

câu chuyện của châu Phi".

"Không, Nazruddin bán giá cao. Ông bán đúng cơn sốt đất trước khi

độc lập. Ông đi khỏi một buổi sáng chủ nhật và nói "nhưng đó chỉ là cây
bụi thôi mà" và bán nó đi".

"Cũng có thể lại thế lắm"

Âm thanh của ghềnh nước to dần. Chúng tôi đã bỏ lại những toà nhà

mới của Khu sau lưng và lại gần những túp lều của làng chài, nằm chết lì
trong ánh trăng. Những con chó gầy guộc của làng, tái nhợt trong ánh
trăng, những cái bóng ngả đàng sau, lười nhác bước đi tránh chúng tôi.
Những cái hố và lưới đánh cá tối om tương phản với sự lấp lánh của dòng
sông. Và khi chúng tôi đến điểm quan sát, giờ đã được sửa chữa, được xây
tường mới, xung quanh chúng tôi mọi thứ khác chìm khuất trong tiếng
nước phia trên những tảng đá. Những đám dạ lan hương trôi qua. Những
bông hoa trắng trong ánh trăng, những cái rễ rối bù tối thẳm hằn lên trong
cái bóng màu đen. Khi ánh trăng tới, không thể nhìn thấy gì nữa, thế giới
khi đó chỉ là âm thanh cũ kỹ của dòng nước sôi lên.

Tôi nói "Tôi chưa bao giờ nói với anh vì sao tôi đến đây. Tôi không

chỉ đi khỏi bờ biển để lái xe đến cửa hiệu ở đây đâu. Nazruddin thường kể
cho chúng ta những câu chuyện tuyệt diệu thời chúng ta còn ở đó. Đó là
nguyên nhân vì sao tôi đến. Tôi nghĩ tôi có thể sống cuộc sống của chính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.