sống trong một bồn thí nghiệm trong suốt, những người khác đều gọi tôi là
"Số 25"."
Ryan cứng đờ, đứa nhỏ này....... Chẳng lẽ.......
"Từ khi tôi được sinh ra đã là một thể thí nghiệm, những nhân viên này
mỗi ngày đều tiêm cho tôi rất nhiều thứ, có một lần tiêm vào chính là máu
của cha anh." Andrei ôm sát thắt lưng của Ryan, "Cha anh hẳn không phải
là con người bình thường nhỉ? Lúc ấy rất nhiều thể thí nghiệm đều chết hết,
chỉ có tôi còn sống sót."
Ryan chậm rãi xoay người qua, vỗ vai thiếu niên để an ủi, Andrei hé
miệng mỉm cười, vẻ mặt nhu hòa lại: "Anh biết không? Tôi tựa hồ có ký ức
của cha anh, nhưng phần lớn đều là hình ảnh của anh và em trai anh Quân
Kính Nhiên, các anh làm thế nào ra đời, các anh phát triển từng ngày sinh
nhật hàng năm...... Cùng bộ dáng của anh, khiến tôi khắc cốt ghi tâm."
Andrei buông tay ra, kiễng chân hôn lên mặt Ryan, mang theo vẻ
nghiêm túc nhỏ giọng nói: "Anh biết không, tôi thích anh lâu lắm rồi."
Ryan cảm giác mặt mình hơi đỏ, không lên tiếng.
Andrei nhìn thấy Ryan không có phản ứng gì kịch liệt, lập tức nhếch
môi lộ ra nụ cười tươi rói, tiếp tục nói: "Về sau tôi phát hiện, họ thông qua
cha anh nghiên cứu thành công một loại virus tên là TCL, chỉ cần sinh vật
bị nhiễm, nhất định sẽ biến thành thây ma không có ý thức chỉ có thể mặc
cho bản năng.......Lúc này đây, Los Angeles bộc phát virus, cũng là vì nhân
viên chủ quản của họ không cẩn thận bị virus lây nhiễm dẫn tới," Nói xong,
cậu ấy dừng lại, lấy tay chỉ huyệt thái dương của mình, "Tôi có thể kết nối
với họ, những thây ma này đều gọi tôi là........Vua, họ nguyện ý phục tùng
sự chỉ huy của tôi."
"Dược Anderson loạn như nồi cháo, tôi trốn thoát, tôi muốn tới đây gặp
anh, thông qua những thây ma này biết được anh mặc dù bị cắn nhưng vẫn