KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 471

một cọng thun, cột đám tóc rối tung trên vai lên, mỉm cười: "Thân thể ông
nhà tôi không tốt, chúng ta bắt đầu nhé?"

Tâm Hạ Vũ trầm xuống, bởi vì vừa rồi lúc dì Diêu buộc tóc, sau tai có

một hình xăm "2", nếu tảng đá nói là thật —— Nếu như ngày hôm nay vẫn
không có ai chết, vậy dì Diêu sẽ là người thứ hai.

Trình Hi cũng nhìn thấy hình xăm của dì Diêu, cùng Hạ Vũ liếc mắt

nhìn nhau, cũng không biết nghĩ tới điều gì, nhẹ nhàng lắc đầu, sau khi
dùng ánh mắt ra hiệu cậu không thể nói chuyện này, quay đầu nhẹ giọng
nói: "Chúng ta bắt đầu nhé?"

Thiết bị ở hiện trường vô cùng đơn sơ, ngay cả giải phẫu cũng không

làm được, Hạ Vũ giúp một tay nâng đứa bé tới một tảng đá lớn cạnh biển,
Trình Hi lại tìm tới một cây đuốc, từ đầu đến chân tra xét một lượt xong, dì
Diêu và chú Ngưu chỉ có thể xác nhận đứa bé này không có ngoại thương,
những thứ khác, đều không rõ ràng.

Nghe chú Ngưu tự mình nói, ông là một bác sĩ khoa giải phẫu thần kinh,

cũng không hiểu gì bệnh lý học; Mà dì Diêu nói mình từng học pháp y,
nhưng đã tốt nghiệp hơn 20 năm rồi, cũng nhìn không ra nguyên cớ, bốn
người mặt ủ mày ê nhìn hồi lâu, cũng không biết làm sao, chẳng được bao
lâu, Lục Lâm một mình đi tới.

Lúc này đã gần 3h sáng, bầu trời màu lam sẫm đầy sao lấp lánh, hiếm

hoi mới được nhìn thấy sao trời lấp lánh, thật sự rất xinh đẹp, nhưng mọi
người đã không còn tâm tình ngắm sao nữa.

Lục Lâm gọi hai người ra nói chuyện riêng, ba người liền đi tới dưới

táng cây dừa.

"Thế nào? Chị ấy không sao nữa chứ?" Hạ Vũ vội hỏi, Lục Lâm thở dài,

vuốt mặt, có chút mệt mỏi nói: "Vừa rồi nghe cô ấy kể hồi lâu, cô gái kia
năm nay mới 25, đã nhận nỗi đau tang tóc, ôi........Cô ấy bây giờ đang ngủ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.