KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 578

đây, đi vào sân tiến vào nhà, Trì Mộ chú ý Hạ Duy An đi mà né chum
tương, hai người vào nhà, phát hiện Thác Bạt lão gia gia đang nằm ngửa
ngủ say, xem ra nhất định là chờ không chịu nổi rồi.

Thác Bạt gia gia tên đầy đủ là Thác Bạt Quy, mặc dù lớn lên cực kỳ đen,

gầy teo nhỏ xíu, nghe ông tự giới thiệu ông không hề rời khỏi thôn một
bước, thiếu niên tang cha, trung niên tang mẹ, lão niên tang vợ, ngay cả con
cháu cũng không, là một người độc thân tiêu chuẩn, song vừa nói tới
chuyên ngành của Trì Mộ —— Dân tục học, ông liền khác hẳn.

Trì Mộ nói rõ mục đích đến, liền lấy máy ghi âm ra bắt đầu ghi lại, Thác

Bạt Quy liền rướn cổ bắt đầu hát, ông hát rất chậm, chuyển âm cao vút có
chút giống Sênh Thượng Đảng(kịch hát dân gian ở Thượng Đảng thuộc tỉnh
Sơn Đông, Trung Quốc), ông nhắm mắt lại, rầm rì hát: "Dương Lục Lang ta
lẻ loi một mình.......Nhớ đến Tứ ca một mình ở Liêu quốc.......Bơ vơ không
nơi nương tựa a à ~........Tiêu thái hậu người phụ nữ của trời.......A a a a
ơ........Mười vạn tinh binh Liêu quốc ta........A a a a a ơ......."

Trì Mộ cầm máy ghi âm, câu được câu mất ghi âm, ánh mắt lại không

ngừng chuyển động, thẳng tắp nhìn Hạ Duy An ngồi một bên, theo lý mà
nói, thời Tống triều cổ đại nơi này đã có Nhạn Môn Quan, hẳn là điểm mấu
chốt của Liêu quốc, cho nên Thác Bạt gia gia thường xuyên hát từ góc độ
của Dương gia tướng chạy tới góc độ của người Liêu quốc, hơn nữa đoạn hí
xướng này rất chậm, máy ghi âm của Trì Mộ cơ hồ sắp hết pin mất rồi, ông
vẫn còn tiếp tục.

"Thế này, tôi còn có lớp ở trường, tôi đi trước." Hạ Duy An đứng dậy

đến gần, để không ảnh hưởng đến hiệu quả ghi âm, cậu tiến đến bên tai Trì
Mộ, lên tiếng chào, rồi đứng dậy rời đi, "Chờ một chút", Trì Mộ nhỏ giọng
gọi, lỗ tai anh có chút đỏ, suy nghĩ hồi lâu, mới nghẹn ra một câu "Chú ý an
toàn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.