KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 763

tiệm, thấy hắn đi ra còn có chút kinh ngạc: "Tôi nghĩ cậu hối hận rồi, muốn
lén trốn từ cửa sau đấy."

Hoàng Văn phụt cười, tự nhiên khoác lên cánh tay gã, ném một ánh mắt

quyến rũ, dễ thương hồn nhiên vốn có: "Đi thôi."

"Cám ơn cậu." Tiêu Kỳ Mặc kéo hắn, lần nữa lên xe buýt.

Hoàng Văn cảm giác ở cùng Tiêu Kỳ Mặc rất vui vẻ, Tiêu Kỳ Mặc dù có

chút mặt than và ưu thương, nhưng tính tình vô cùng dí dỏm, thích kể nhiều
loại chuyện ma hài hước, nghe Hoàng Văn thường cất tiếng cười to, chỉ
chốc lát sau hai người liền tìm được nhà của Tiêu Kỳ Mặc, lúc này ý chí
của gã mới tiêu tan trầm xuống: "Ba tôi, ông ấy chắc chắn là người tốt, rất
giỏi giang, nhưng trước đây bị chịu khổ lớn, cho nên tôi và mẹ đều không
muốn trái lời ông, mẹ tôi nói coi như là trả nợ, có yêu cầu gì tận lực thỏa
mãn ông."

Thật là một đứa trẻ hiếu thảo, Hoàng Văn thở dài, liền đổi đề tài.

Rất nhanh, xe buýt liền đến đường Hồng Tinh, Hoàng Văn thế mới biết

Tiêu Kỳ Mặc vậy mà lại ở ngay đại viện của bộ ngoại giao, theo gã đi tới số
8 lô 1, Tiêu Kỳ Mặc liền tay đẩy cửa nhà ra -- Cái này....

Hoàng Văn có chút kinh ngạc, bên trong nhà lại không hề có chút gia cụ

nào, nhưng bên ngoài tối tăm rơi xuống một lớp đất thật dày, hắn lập tức
phản ứng kịp, vừa định quay đầu bỏ chạy, thế nhưng cửa chính lại như vật
sống "cạch" một cái đóng lại.

Hoàng Văn theo quán tính lập tức đụng ngã trên cửa, đợi đến khi vội vội

vàng vàng quay đầu lại mới phát hiện trong tay Tiêu Kỳ Mặc cầm một con
dao nhỏ bén nhọn, đang từng bước một đi về phía hắn....Hắn cảm giác cơ
thể mình đã không thể cử động nữa, chỉ có thể mặc cho Tiêu Kỳ Mặc từng
chút từng chút gạt quần của hắn, cởi bỏ quần lót hắn, tay phải lạnh lẽo cầm
dưa chuột nhỏ của hắn, sau đó gã giơ tay trái lên, nặng nề chém xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.