KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 217

Mitch hất hàm chỉ cho cô để ý. Trên một sườn đồi, một tang lễ đang cử

hành, một cái huyệt hình chữ nhật đang hiện ra đen ngòm giữa cỏ vàng úa
mùa hè.

- Sẽ còn nhiều nữa trước khi hết chiến tranh - anh nói.

Rồi xe chạy ngang qua trước Ngũ Giác Đài đồ sộ, và Mitch cho xe quẹo

vào một con đường dẫn vào khu nhà ở. Anh đậu xe lại trước một tòa nhà
chung cư.

- Ai ở đấy? - Cappy hỏi.

- Tôi.- Mitch xách hành lý của Cappy lên và bắt đầu đi về phía cửa nhà.

- Tôi không ở đây đâu. - cô nói.

Cô đi theo anh ta đến cửa căn nhà, sửng sốt và không biết trước ý định

của anh ta là gì.

- Rẻ hơn là đi khách sạn rẻ tiền, - anh ta nói và mở khóa đẩy cửa mở ra.

- Còn anh ở đâu? - Cappy hỏi khi bước vào căn nhà có hai phòng.

Vì cửa đóng suốt ngày nên bên trong nóng và ngột ngạt, nhưng đồ đạc

bày biện có vẻ rất tiện nghi, nhất là cái ghế nệm lớn với lớp nệm thật dày.

Đặt hành lý cô trên sàn nhà, Mitch bắt đầu mở nút cái áo vét và gỡ cà vạt

ra.

Mấy phút sau, quạt máy quay và Cappy cầm một lon bia lạnh. Mitch

châm cho cô một điếu thuốc. Trong khi cô hút thuốc nhả khói ra, anh ta
ngồi dựa vào chiếc ghế nệm dài và gác hai chân lên cái bàn nhỏ dài trước
mặt. Trước đó, không khi nào gặp anh ta mà Cappy không thấy anh mặc
quần dài. Cô nhìn vào cổ anh ta, chổ hở nơi cổ áo, thấy mộ ít lông ngực lòi
ra bên trên đó và cảm thấy hơi bất an.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.