mòn đến nỗi trong một ngày có năm vụ nổ bánh. Còn chuyện nhỏ thì máy
radio không liên lạc được, những cần giữ mép không ở vị thế của nó hay
những mui buồng lái không mở được từ bên trong. Thật là một kinh nghiệm
để đời phải không?
- Chị nói nghiêm túc chứ? Cappy sửng sốt hỏi
- Không chỉ có máy bay. Mary Lynn có vẻ ít hăng hơn ít phê bình nặng
nề nhưng sự căng thẳng của cô lộ rõ ở hai má xanh tái và vẻ mặt bơ phờ. Đa
số các huấn luyện viên ở đây biết đến máy bay còn ít hơn chúng tôi vậy mà
họ lại kiểm tra chúng tôi bay- Họ là những kẻ bị sa thải, tất cả là vậy. Marty
buộc tội còn bao quát hơn- Gần như cá rằng họ đến phi đoàn bay này bị đã
bị loại khỏi chương trình khác. Nếu họ là nhưng phi công tài giỏi đến vậy
họ đã được bay ở nước ngoài trong vòng chiến đấu
- Các chị có ý thức được tính chất nghiêm trọng của những lời buộc tội
ấy không? Cappy tin họ nhưng cô vẫn sửng sốt khi nghe họ nói
- Đừng tin lời chúng tôi nói chỉ việc hỏi những thợ máy. Eden nói: phải,
Marty: đồng ý- Họ đã hơn một lần bảo chúng tôi họ chí cố giữ sao cho các
động cơ chạy được. Ghi thêm điều gì vào mẫu một chỉ là mất công. Họ
không sửa chữa
- Họ không có bộ phận thay thế. Eden xen vào. Ngoài kia toàn là máy bay
bỏ đi thế mà họ trông chờ chúng tôi lái chúng
- Hay bỏ mạng khi cố thủ như Rachel. Mary Lynn nói
Một sự im lặng kéo dài tiếp theo mà không ai tìm cách nói gì. Eden rút
một điếu thuốc vỗ nó vào cạnh gối để nén chặt. Cô gắn điếu thuốc lên môi
và goẹt diêm châm. Cô liếc nhìn Mitch
- Ông có đề nghị gì? ông thiếu tá