KHƯỚC LỤC - Trang 156

Bạn cùng phòng Chu Thải Thải nói, "Thời đại "thư trung hữu nữ nhan

như ngọc*" đã qua rồi, yêu đương rất tốn thời gian."

Người xưa có câu “Thư trung hữu nữ nhan như ngọc” (trong sách có

cô gái đẹp như ngọc). Câu thơ trên rất phổ biến.

Nhiều người truy tìm nguồn gốc câu thơ, có kết luận rằng, câu thơ ấy

từ câu thơ nguyên gốc là “Thư trung tự hữu nhan như ngọc” (trong sách tự
có người con gái dung nhan đẹp như ngọc) trong một bài thơ nhằm khuyến
khích việc học của người xưa, đặc biệt là việc “dùi mài kinh sử”. Vì rằng,
có học đi thi đổ đạt làm quan, thì mới mau chóng được giàu sang phú quý,
kẻ hầu người hạ, xe đưa ngựa đón… và nhất là có người vợ đẹp “như ngọc”
như lòng mơ ước.

Danh vọng, bạc tiền, gái đẹp… là cũng từ việc “đèn sách” mà ra, nên

có câu: “Thập niên song hạ vô nhân vấn, nhất cử thành danh thiên hạ tri”
(mười năm đọc sách bên cửa sổ chẳng người hỏi han, chỉ 1 khoa cử là
thành danh thiên hạ đều biết đến).

Câu thơ “Thư trung tự hữu nhan như ngọc” xuất xứ từ 1 bài thơ của

Tống Trân Tông Triệu Hằng, nguyên văn như sau:

富家不用买良田,Phú gia bất dụng mãi lương điền,

书中自有千锺粟; Thư trung tự hữu thiên chung túc;

安居不用架高楼,An cư bất dụng giá cao lâu,

书中自有黄金屋; Thư trung tự hữu hoàng kim ốc;

娶妻莫恨无良媒,Thú thê mạc hận vô lương môi,

书中自有颜如玉; Thư trung tự hữu nhan như ngọc;

出门莫恨无人随,Xuất môn mạc hận vô nhân tùy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.