KHUÔN MẶT BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 168

Leonardo quả rất đẹp trai. Các cô gái trẻ trong khu nhà tôi khao

khát anh khi họ ngắm ảnh anh. Tôi dán ảnh anh vào tờ Fager với
cảm giác rằng tôi đang nổi loạn theo cái cách mà chỉ một cô gái hai
mươi mới làm như thế, một cô gái hai mươi bị tước mất quyền
được học hành, được hiểu biết và được sống.

Cuối cùng, đặc san Titanic đã hoàn thành. Anh Daoud minh họa

trang bìa bằng chữ viết tay nghệ thuật của anh. Tôi không biết
rằng đây sẽ là số báo tự làm cuối cùng của chúng tôi.

Ngày mồng Một tháng Giêng năm 2001 khởi đầu thật buồn bã.

Chúng tôi vẫn sống dưới luật lệ hà khắc của Taliban. Nhưng tấm

nh cưới in màu của anh Wahid gửi về khiến chúng tôi phấn

chấn. Nó đã được chuyển qua tay nhiều sứ giả mất nhiều tháng
trời. Anh Wahid vận comlê và đeo cà vạt, cài một bông hoa trắng ở
khuyết áo. Cô dâu của anh, trang điểm rất đẹp, mặc một chiếc váy
trắng viền đăng ten cổ trễ lộ ra đôi bờ vai trần. Mái tóc vàng của
chị búi ra sau và được trùm lên bằng một tấm voan trắng mềm
mại. Trông họ thật đẹp đôi. Đằng sau bức ảnh, anh Wahid đề, “Mẹ
yêu quý. Con tặng mẹ tấm ảnh cưới này của chúng con.”

Nom anh Wahid thật hạnh phúc. Ở nơi anh sống, không có tên

Taliban nào đến phá máy ảnh của anh. Người vợ trẻ của anh không
phải liều bị roi quất vì để lộ ra sắc đẹp của mình. Họ được tự do
còn chúng tôi bị cầm tù.

Quân Taliban chiếm đóng hầu như toàn bộ đất nước chúng tôi.

Nơi này đang là mùa đông. Người Afghanistan phải chạy trốn cái
lạnh và cái đói. Anh Daoud kể với chúng tôi rằng cảnh sát Pakistan
vòi tiền của tất thảy những người Afghanistan muốn vượt biên, kể
cả những người khốn khổ nhất đang phải chạy trốn cái đói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.