KHUÔN MẶT NGƯỜI KHÁC - Trang 202

- Anh ta... về chưa?

- Rồi, nhưng lại đi ngay. Anh ấy bảo công việc...

- May là em đến máy. Nếu là anh ta thì sẽ phải bỏ máy xuống ngay...

Anh nói, lòng nhẹ lâng lâng như thể giải thích một cách lôgic sự rồ đại

của mình, nhưng em im lặng một lát, rồi nói bằng giọng nhỏ nhẹ, thanh
thanh:

- Tội nghiệp anh ấy quá...

Những lời ấy thấm vào anh như rượu nguyên chất, trong chớp mắt

truyền lan khắp cơ thể. Nghĩ cho kỹ, đấy là ý nghĩ đầu tiên của em về “anh
ta”. Nhưng lúc này anh chẳng hơi đâu bận tâm đến chuyện đó. Anh sẽ chết
chìm nếu người ta không vứt cho anh bất cứ cái gì - một khúc gỗ hay cái
thùng sắt cũng được, để anh có thể bám vào. Nếu thực có “anh ta” thì việc
gặp gỡ bí mật giữa chúng ta hoàn toàn là rồ dại. Anh ta có thể trở về bất cứ
lúc nào, về bất cứ việc gì. Cho dù anh ta không về thì cũng không loại trừ
khả năng anh ta sẽ gọi điện. Ban ngày thì còn được, nhưng em sẽ biện bạch
thế nào việc em vắng nhà vào quãng giờ này? Anh cho rằng em sẽ nghĩ tới
chính điều ấy và cố nhiên sẽ ngần ngừ. Nhưng em ưng thuận ngay, không
do dự. Này, chắc em cũng vùng vẫy trong sóng chẳng kém gì anh, đồng thời
chăm chắm nhìn xem có thể bám vào cái gì, phải không? Ồ không, chẳng
qua em là một kẻ cực kỳ vô sỉ. Em là kẻ giả dối, kẻ đạo đức giả, kẻ trâng
tráo, kẻ lẳng lơ, một ả dâm đãng, kẻ mắc chứng xung động thỏa dục - anh
nghiến răng ken két, nhếch mép cười gằn, lớp băng che giấu cái đó, rồi cơn
run rung chuyển toàn thân chấm dứt tiếng nghiến răng và làm nụ cười
ngưng đọng lại.

Vậy thì rốt cuộc em là người thế nào? Em là người thế nào mà đã vượt

qua tất cả, không chống cự, không rụt rè, không phá vỡ trở ngại, quyến rũ
kẻ đi quyến rũ, bắt kẻ đàn ông phóng đãng phải tự giày vò, rốt cuộc em vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.