KHUYNH TÀN ĐỊA TẪN - Trang 24

diện cụ vào giả làm nông dân vào thành buổi sớm. Vừa lúc Hiên Viên Ngạo
Thiên ra khỏi thành, những người “ cần bắt” đã vào thành. Quân lính chỉ
thấy đó là gia đình nông dân, lại không có chủ tử, nên cũng không ai ngăn
cản.

Khi Hiên Viên Ngạo Thiên trở về cũng không cho lật tung Lạc Phong

thành lên nữa. Hắn lần đầu tiên trong đời cảm thấy buồn chán cùng bực bội.
Tìm kiếm nữ nhân phát tiết nhưng cũng không được. Trong đầu hắn giờ đây
chỉ có hình ảnh đứa bé tuyệt đẹp kia, nụ cười, giọng nói thánh thót như
chuông đồng. Ngồi trong dục trì, hắn áp tay lên trán, hơi nước nóng ấm bốc
lên. Hiên Viên Ngạo Thiên khẽ hí mắt, nói

“ Ám, dùng hết nhân lực của ám vệ. Tìm cho ta tung tích của đứa bé đó.

Bao nhiêu năm cũng được.”

“ Dạ.”

[Nguyệt: Rồi em sẽ tự tìm đến anh. Khỏi phải … nói =]]

Trong một căn nhà nhỏ ở Tây thành

“ Tiểu Phong nhi, ăn đi a.” Lưu Diệp Minh cười cười nói nói, lăng xăng

gắp thức ăn cho đứa con yêu. Bên cạnh Lưu Diệp Tĩnh bị bỏ quên, sắc mặt
càng ngày càng đen thêm

“ Tiểu phụ thân à, con ăn nữa sẽ chết.” Lưu Diệp Phong chậm rãi nói.

“ Chết? Sao chết được. Hôm qua Tiểu Phong nhi chưa kịp ăn uống gì

nhiều mà.”

“ Sẽ chết…” Chết vì cơn ghen của phụ thân ấy. Lưu Diệp Phong không

nói gì chỉ cắm đầu vào ăn. Hắn không ăn nhanh thì bình dấm kia sẽ phát
tác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.