KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1040

KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA

Thương Hải Di Mặc

www.dtv-ebook.com

Quyển 6

Chương 143

Công tử Vô Song chậm rãi nhấp một ngụm trà, ngữ khí đạm mạc man

mác tịch liêu: “Tuổi xuân tươi đẹp, lam ảnh hồng nhan đều chỉ là khói mây
qua mắt, trăm năm rồi cũng về hư vô, xinh đẹp hay xấu xí, phú quý hay bần
cùng nào có điểm gì khác nhau? Huống chi… lão thiên kia đã bao giờ hậu
ái cho Tiếu Khuynh Vũ? Hồng trần vạn trượng mênh mông, lăn lộn trầm
luân hai mươi năm có lẻ, Tiếu mỗ chỉ thấy mệt mỏi mà thôi.”

Liễu Trần vuốt râu gật gật: “Lão nạp thấy công tử mày mắt lãnh đạm,

thanh tịch, nhưng lại lệ khí bức người, ẩn hiện kiếp sát chi mệnh. Thứ lỗi
lão nạp quá phận, công tử vốn đã không có số trường thọ, vậy mà còn dốc
lòng, dốc sức cho nước cho dân, nam chinh bắc chiến, e là sẽ càng tổn
thương đến tuổi thọ của người. Theo lão nạp thấy, công tử phải gác lại
chính sự, an dưỡng nghỉ ngơi mới là tốt nhất.”

Không để cho Phương tiểu hầu gia kịp mở miệng, Vô Song liền từ chối

khéo léo đề nghị của Liễu Trần: “Tạ phương trượng quan tâm. Bất quá,
Phật gia thường nói ‘Ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục’, thì nay
Khuynh Vũ lại muốn noi theo Địa Tạng Bồ Tát vậy.”

Liễu Trần là cao tăng đắc đạo, trong Phật giới là một nhà sư rất được tôn

kính, địa vị rất cao, thanh danh bốn cõi. Bất cứ thiện nam tín nữ nào còn
đang lạc bến mê được đại sư vài câu giáo huấn chỉ điểm, đều cho rằng đây
là một duyên phúc rất lớn không dễ gì có được trong đời.

Lời vừa rồi của Vô Song mang theo ba bốn phần hóm hỉnh, nhưng lại

không làm cho người ta cảm thấy khôi hài. Cũng bởi vì nếu Vô Song dùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.