KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1121

KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA

Thương Hải Di Mặc

www.dtv-ebook.com

Quyển 7

Chương 153

Hắn chỉ hy vọng, đó là mỗi khi y mỏi mệt, chán chường hay cô đơn, thì

mình có thể chìa ra một bờ vai để y nương tựa vào, dịu dàng vỗ về ủi an,
mang lại cho y niềm hy vọng; mỗi khi y thất bại, đau khổ hay thương tâm,
thì mình cũng không phải chỉ có thể giương mắt nhìn y đem thân vùi vào
đáy mồ u tối, lặng câm tuyệt vọng, mà là có thể, dùng tất cả ấm áp cùng sức
lực của mình, sưởi ấm cho y.

“Ta nói, Bệ hạ, người cứ chờ đợi mãi như thế này, Bách Thảo trang của

ta đã sắp biến thành hành cung cho người xử lý chính sự mất rồi.” – Dư
Nhật ở gần Hoàn Vũ đế lâu ngày, phát hiện thì ra Hoàn Vũ đế là một nhân
vật cực kỳ thú vị.

Hoàn Vũ đế đem đống tấu chương cao nghễu nghện mà Hoàng Phủ Cổn

Vũ mang đến gạt qua một bên: “Ngày xưa còn là Anh Vũ hầu, chưa hiểu
nỗi khổ của đế vương, bây giờ hối hận không kịp, mà có muốn hối hận
cũng muộn rồi. Nhớ quá những năm xưa, thật là tiêu diêu khoái hoạt biết
bao nhiêu, ôiiiiii…”

“Những lời này mà để cho công tử nghe được, e rằng Bệ hạ lành ít dữ

nhiều.”

“Khuynh Vũ bây giờ còn đang yên giấc trong phòng.” – Hoàn Vũ đế

không mấy chú ý, mở ra một bản tấu chương, bắt đầu phê duyệt, “Phương
Quân Càn đã phải chịu biết bao thê thảm rồi, cũng không cho phép ta oán
oán thán thán vài câu nữa sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.