KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1173

KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA

Thương Hải Di Mặc

www.dtv-ebook.com

Quyển 7

Chương 160

Cổ Mục Kỳ nhấp nhổm không yên nhìn Tiếu Khuynh Vũ đang chuyên

chú bắt mạch cho Hoàn Vũ đế: “Công… công tử, Bệ hạ thế này là trúng
phải độc gì vậy? Còn cứu chữa được không?”

“Lão Cổ ngươi câm miệng cho ta!” – Lý Sinh Hổ quát lớn cắt ngang Cổ

Mục Kỳ, “Bệ hạ hồng phúc tề thiên, cát nhân nhất định sẽ có thiên tướng!”
Đoạn dè dặt quay sang tìm Tiếu Khuynh Vũ cầu chứng, “Phải không công
tử?”

Tiếu Khuynh Vũ chỉ nhẹ nhàng đưa ngón trỏ lên môi, cử chỉ dịu dàng tao

nhã, cũng thuận tiện ra hiệu cho hai vị võ tướng đang to mồm lớn tiếng đỏ
mặt tía tai kia bớt ồn ào. Tiếu Khuynh Vũ tự bản thân đã sở hữu một loại
mê lực, cho dù một nam tử hán trong cơn say khướt có hung hãn dữ dằn,
cứng cổ ngang tàng đến mấy, đứng trước mặt y cũng bất tri bất giác mà
ngoan ngoãn tĩnh trí lại.

Cầm tay Phương Quân Càn cẩn thận ém chặt vào trong chăn, trên gương

mặt công tử Vô Song hé lộ nụ cười từ lâu đã vô cùng thân thuộc với Bát
Phương tướng sĩ.

Nụ cười đó, bao hàm là sự tự tin của kẻ túc trí đa mưu, dự liệu được mọi

tình huống, tính toán trước mọi sư việc, ngoài ra còn là sự thong thả điềm
nhiên, ung dung ngồi xem gió cuộn mây vần: “Nhị vị tướng quân xin cứ
yên tâm, có Tiếu mỗ ở đây, tất nhiên sẽ giữ cho hắn bình an vô sự.” “Vậy
tốt quá rồi!” Có được một lời bảo đảm của Vô Song công tử, Cổ Mục Kỳ
cùng Lý Sinh Hổ không hẹn mà cùng thở ra một hơi, yên lòng vững dạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.