KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA
Thương Hải Di Mặc
www.dtv-ebook.com
Quyển 3
Chương 66
Thời gian qua như tên bay, thấm thoắt Lan Di và Y Y đã ở Bát Phương
Thành được gần ba tháng, Lâm Y Y rốt cuộc nhịn không nổi, sốt ruột hỏi:
“Biểu ca cuối cùng định bao giờ mới quay về kinh?”
Tiếu Khuynh Vũ mặt không đổi sắc, nhu hòa hỏi lại: “Y Y nhớ nhà rồi
sao?” Lúc nào cũng vậy, đối với Lâm Y Y, Tiếu Khuynh Vũ luôn mang
nặng một sự áy náy, bứt rứt không yên, bởi vậy, đó là lý do vì sao y hết
mực thương yêu chiều chuộng nàng như tiểu muội muội, vì tình cảm huynh
trưởng mà có thể làm cho nàng hết thảy mọi việc.
Vô Song công tử đối với Lâm Y Y gần như là – hữu cầu tất ứng (1) – tất
cả, trừ tình yêu.
“Biểu ca trả lời muội trước đã, rốt cuộc thì đến bao giờ huynh mới chịu
trở về?” – Nàng nhấm nhẳng giậm chân tức tối, chiếc quần lụa màu nguyệt
bạch mỏng manh phơ phất theo nhịp chân nện xuống nền đất, hệt như một
đóa sen xanh biếc đương hé nở.
Tiếu Khuynh Vũ chậm rãi kích hoạt luân y đến bên cửa sổ, nhẹ đẩy cửa
phóng tầm mắt ra ngoài, mạt tuyết trắng phủ lên tiểu lâu đang tan dần trong
ánh dương ấm áp, biến thành những giọt nước trong suốt rơi xuống hòa vào
đất, trên mặt đất dường như đã thấp thoáng chồi non mơn xanh. Gió tràn
đến, lướt trên mặt mát rười rượi, trên cao, dương quang chiếu rọi rực rỡ,
dường như đâu đây, hơi thở mùa xuân đang phả vào cây, vào lá, vào hoa,
vào tận hồn người, êm ái len lỏi mà căng tràn nhựa sống.