KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 62

KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA

Thương Hải Di Mặc

www.dtv-ebook.com

Quyển 1

Chương 7

Có một số người, trời sinh ra đã sở hữu một loại khí chất nổi bật luôn

khiến cho người ta phải chú ý, không thể khinh nhờn. Không rõ là trùng
hợp hay nguyên nhân gì khác, Vô Song công tử lại được bố trí chỗ ngồi bên
tay phải Phương tiểu hầu gia.

Phương Quân Càn cuồng ngạo tà mị, Tiếu Khuynh Vũ thanh nhã hoa

quý, hai người ở cạnh nhau tựa như nhật nguyệt hội ngộ, tuy vậy, ánh sáng
không những không bị lấn át mà ngược lại, càng tỏa sáng rực rỡ bội phần.
Trong một thoáng, không ít vị hoàng tử vương tôn huênh hoang khoác lác
trở nên mờ nhạt hẳn.

Tiếu Khuynh Vũ lại chưa từng lộ diện thân phận Hữu thừa tướng thần bí,

nên đương nhiên, sự xuất hiện của y khiến cho mọi sự chú ý đổ dồn vào đó.

Giữa yến tiệc, lão Hoàng đế Phương Gia Duệ kéo tay Thái tử, đưa đến

ngồi ngay bên tay phải Tiếu Khuynh Vũ. Hoàng đế lấy giọng trọng nể,
nghiêm mặt nói với Thái tử: “Tiếu Thừa tướng cùng Phương tiểu hầu gia
đều là nhân tài hiếm có, rường cột trọng yếu của quốc gia, con phải tích cực
thân cận mới phải.”

Thái tử Phương Giản Huệ, tuổi tròn hai mươi ba, khuôn mặt miễn cưỡng

mà nói cũng không đến nỗi khó coi, tuy vậy nhìn kỹ, ánh mắt lại vừa dài
vừa hẹp, lúc nào cũng lóe ra tia nhìn lạnh lẽo hiểm độc, môi to và dày, trên
cằm râu mọc lún phún, xô lệch mất trật tự, tỏ ra thái độ của kẻ cao cao tại
thượng, vênh váo tự đắc, ngạo mạn khinh người. Đối diện với hai thiếu
niên trác tuyệt phi phàm đến cả phụ hoàng cũng không giấu sự kính nể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.