KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 63

thâm trọng, cánh mũi to bè phập phồng một tiếng “Hừ!” nhẹ, trên khuôn
mặt phờ phạc của kẻ đã sớm sa vào tửu sắc lộ vẻ khỉnh khỉnh coi thường.

Tiếu Khuynh Vũ cùng Phương Quân Càn đồng thời khom người: “Bệ hạ

đã khen quá lời!”

Hoàng đế tuổi sáu mươi tỏ ánh mắt nhân từ đức độ, tuyệt không nhìn ra

tâm địa tàn độc nham hiểm của kẻ xưa kia đã từng thí huynh sát phụ, thật
ứng với câu ‘Đừng trông mặt mà bắt hình dong’. Nguyên nhân chính là vì
vậy, nên hết thảy quần thần đều âm thầm kinh hãi vị hoàng đế tâm địa hung
ác bất kể thân nhân, ngoan độc đáng sợ này.

Nhìn những kẻ trẻ tuổi trước mặt, Gia Duệ đế bỗng dưng không kềm

được mà than nhẹ: “Thiên hạ sớm muộn cũng là của những người trẻ tuổi
các ngươi…”

Chẳng biết tại sao, khi nghe câu nói cùng tiếng thở dài của Gia Duệ đế,

Phương Quân Càn nghĩ thầm, hoàng đế thực đã già, lẩm cẩm rồi.

Không gian có vẻ ngột ngạt, ba người vẫn chưa nói với nhau lời nào.

Cho đến khi Thái tử cáo mệt, không tiện ở lại, muốn về sớm nghỉ ngơi mà
thối lui thì, không khí ấy mới thực sự loãng ra.

Phương Quân Càn gác đũa, quay sang Tiếu Khuynh Vũ nói nhỏ: “Kỳ

thực, yến tiệc thiết đãi không đến nỗi tệ!”

Đôi mắt Tiếu Khuynh Vũ mỉm cười: “Hình như huynh và Thái tử quan

hệ không được như ý?”

Phương tiểu hầu gia cũng không nề hà kể: “Ta cùng hắn từ nhỏ đã đối

địch. Biểu hiện của hắn hôm nay coi như tạm được, dù gì chúng ta cũng
không còn là trẻ nhỏ như xưa. Dù không ưa nhau, cũng biết giấu ở đáy lòng
chứ không tỏ ra mặt. Nói ra thì kỳ quái, ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, cả ta
và hắn đều cảm thấy đối phương thật không thể ưa được. Ta hoài nghi là do

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.