KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1011

Khi Tiếu Khuynh Vũ bị ép buộc rời đi, sắc mặt y chưa bao giờ lạnh lẽo

nhợt nhạt đến như vậy.

Đợi cho bóng áo trắng hư nhược kia hoàn toàn khuất xa tầm mắt, cơn

phẫn nộ vẫn cố nhẫn nhịn của Phương Quân Càn cuối cùng như núi lửa
phun trào bùng nổ. Hắn điên tiết đấm Phương Gia Duệ văng vào tường đá,
dội trở ra té sấp xuống đất, một nửa khuôn mặt sưng vù.

“Một đấm này là thay Khuynh Vũ đánh ngươi.”

Ánh mắt Gia Duệ lóe lên oán độc, tóc tai rối bù, máu mũi ộc ra nhoe

nhoét khuôn mặt lang sói, gục đầu dưới đất khốn khổ thổ huyết.

“Phương Gia Duệ, ngươi nói Bổn hầu sẽ làm sao để giải quyết ngươi?”

Hắn thản nhiên mỉm cười mà đầy nguy hiểm, nhưng từ đuôi chân mày lại

hiển hiện hình ảnh một võ tướng bất bại hiên ngang đứng giữa núi thây
biển máu, cô đọng lại là máu tươi hào hùng.

Sát khí tung hoành.

“Bổn hầu bình thường ngày cả một lời nặng nhẹ còn không nỡ thốt ra!

Vậy mà ngươi, ngươi muốn gì chứ, dám tổn thương y đến như vậy?!”

Không để cho Phương Gia Duệ phút nào rảnh rỗi để thở, hắn xông đến

nắm tóc lão giật ngược lên, lôi lão đứng dậy: “Phương Gia Duệ, ngươi biết
không? Ngươi làm đế vương thực sự là thất bại, không, đại khái điều đáng
tự hào duy nhất trong suốt cuộc đời của ngươi chính là – Ngươi đã sinh ra
một đứa con tuyệt thế vô song.”

“Phải, là y, kinh tài tuyệt diễm tột bực, thậm chí… khuynh đảo cả

Phương Quân Càn tâm cao khí ngạo, mắt cao hơn đầu này!”

---oOo---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.