KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 1028

Có lẽ là bởi vì không quen ngủ như vậy, Vô Song trở mình, định đẩy ra

hơi ấm của thân nhiệt không phải của mình đang phiêu du trên người.

“Đừng cử động, cứ nằm yên như vậy đi.” – Gắt gao ôm chặt Tiếu

Khuynh Vũ vào trong ngực, hắn kề sát tai y thì thầm, “Ta ôm huynh ngủ,
như vậy ngủ sẽ không thấy lạnh nữa…”

Thở dài một hơi, Vô Song rồi cũng để yên mặc hắn ôm vào lòng.

Trăng lạnh, đêm sâu.

Nguyệt quang dịu dàng rót dòng thủy ngân bàng bạc xuống những mạt

tuyết trắng còn đọng trong sân tiểu lâu, lóa sáng hiền hòa ôn nhu, thanh
thanh mà cô tịch, hắt lên chiếc giường trong phòng, soi tỏ dung nhan hai
nam tử đang say ngủ.

Phương Quân Càn cùng Tiếu Khuynh Vũ lẳng lặng ôm nhau mà ngủ.

Tuyết đọng trên ngọn cây bên ngoài lơ đãng rơi tí tách xuống nền sân tuyết
trắng, tiếng rơi rất khẽ làm giật mình Tiếu Khuynh Vũ vốn ngủ chưa sâu. Y
nhẹ nhàng mở mắt, chú thị dung nhan anh tuấn, đĩnh đạc đường hoàng
đang kề sát bên mình.

Cho dù chủ động hôn hắn, song chung quy, chính mình vẫn chưa trả lời

câu hỏi của hắn.

Bởi vì, Phương Quân Càn, ta không thể nào tùy tiện trả lời ngươi được.

Có những đáp án, phải dùng đến thời gian của cả một đời người mới có

thể nắm chắc.

Yêu thương… Bên nhau trọn đời…

Chỉ đến khi kết thúc cuộc đời này, mới có tư cách trả lời vấn đề ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.