vẻ diễm lệ đến yêu dị.
Hắn nhìn về phía Tiếu Khuynh Vũ, tả oán: “Vết thương lại nặng hơn rồi,
xem ra công ta tĩnh dưỡng mấy ngày nay đi đứt cả!”
“Nhưng mà…” – Hắn đưa tay mơn trớn đôi môi, tự giễu, “Hôm nay bổn
hầu buôn bán vẫn có lời!”
---oOo---
(1): Cây cao mà đứng giữa rừng. Ngọn trên đội gió, giữa từng đội mưa: ý
nói kẻ có khí chất, phong độ nổi bật thì dễ gây chú ý, cũng dễ gặp tai họa.
(2): Mười tám loại binh khí cổ, theo Wikipedia thì gồm nhiều cách giải
thích như sau:
1. Theo cuốn Ngũ tạp trở và Kiên hồ tập: mười tám ban binh khí bao
gồm cung, nỏ, thương, đao, kiếm, mâu, thuẫn (khiên, mộc che), phủ, việt,
kích, tiên (roi), giản, qua, thù (một loại côn bằng tre gỗ có cạnh, không có
lưỡi), soa (đinh ba có ba mũi cao ngang nhau hoặc mũi giữa cao hơn),
cương soa (vũ khí có 2 mũi nhọn), bừa, dây xích mềm, bạch đả (tay không
tức quyền thuật). Người đời sau gọi đây là "mười tám ban nhỏ" (tiểu thập
bát ban).
2. Gọi là mười tám ban lớn (đại thập bát ban) có: đao, thương, kiếm,
kích, côn, bổng (một loại gậy ngắn hơn côn), sóc (một loại binh khí cổ, cán
dài hơn mâu), đáng, phủ (búa), việt, sản (kiểu như xẻng), bừa (bà), giản,
chùy, soa, qua, mâu.
3. Gần hơn nữa thì chia 18 ban binh khí ra "chín dài và chín ngắn". Chín
dài gồm: thương, kích, côn, việt, soa, đáng, siêu, câu, sóc, hoàn (vòng càn
khôn, một loại vòng có những lưỡi dao gắn trên). Chín ngắn gồm: đao,
kiếm, quải, phủ (búa), tiên, giản, chùy, bổng (gậy),chử (cái chày).